Ôn Thanh Tuyền nhìn lại một bình ngọc hơi nứt nẻ, cái bình đã ngả màu, có lẽ vì đã tồn tại rất lâu.
– Đây là linh đan ta tìm được, ta đã nếm thử một viên, khôi phục linh lực cực tốt.
Gã thanh niên gầy nhom đứng bán linh đan tiến tới, vội vàng giới thiệu sản phẩm cho Ôn Thanh Tuyền.
Ôn Thanh Tuyền cầm lấy bình ngọc, lấy ra một viên, màu xanh tối, tròn vo, nhưng linh khí lại có vẻ không nồng đậm như những viên linh đan sặc sỡ bên kia.
– Bán thế nào?
Bất thình lình Ôn Thanh Tuyền tỏ ra hứng thú.
– Hai món vật dụng thượng phẩm, một binh khí công kích, một binh khí phòng ngự.
Gã thanh niên gầy lập tức trả lời.
Mục Trần cau mày, cái giá thật quá to. Số linh đan trong này chỉ có năm viên, vậy mà lại đòi đến hai món vật dụng thượng phẩm. Linh đan quả nhiên đắt xắt ra miếng.
Ôn Thanh Tuyền hơi do dự một chút, nhưng cũng gật đầu. Nàng quay lại gọi An Nhã, cô gái kia vung tay lên lập tức xuất hiện hai món mà gã kia đòi hỏi. Hắn vội nhận lấy, cẩn thật xem xét, rồi gương mặt tỏ ra hớn hở vô cùng.
Ôn Thanh Tuyền không nhiều lời, cất bình ngọc rồi xoay đi.
– Năm viên linh đan lại có giá như thế sao?
Mục Trần nãy giờ rục rịch đã chịu không nổi, bất giác mở miệng. Thật thái độ coi tiền như rác của mấy cô gái này hắn cũng không nên quản, nhưng hai món thượng phẩm binh khí nếu trang cho ba đồng đội của hắn, thì chiến lực đội ngũ tăng lên chẳng ít.
– Ngươi thì biết cái đếch gì!
Ôn Thanh Tuyền chẳng thèm liếc hắn, cáu bẳn trả lời:
– Linh đan này hẳn là Thanh Linh đan, không chỉ nhanh chóng khôi phục linh lực tiêu hao, còn tạm thời tăng cường sức mạnh cơ thể. Nói lại, cái giá của năm viên linh đan này không chỉ như thế thôi đâu.
– Còn có thể tăng cường sức mạnh cơ thể?
Mục Trần cả kinh.
– Nhưng muốn có hiệu quả đó thì còn cần phải dùng một phương thức đặc biệt, phối hợp với một loại linh đan khác. Cũng may là gã kia không biết rõ diệu dụng này thôi.
Ôn Thanh Tuyền dường như hiểu biết rất sâu rộng đối với linh đan, nàng nắm tay lại, hai viên linh đan tròn xoe xuất hiện trong tay:
– Còn nữa, nhìn đây… bề mặt linh đan còn có đường vân hoa sen, đó là dấu hiệu của Đan Thần tộc. Tức là bình đan dược này do tộc nhân Đan Thần tộc luyện chế ra.
– Đan Thần tộc?
Mục Trần lại ngơ ngẩn.
– Không biết?
Ôn Thanh Tuyền thản nhiên nói:
– Đại Thiên thế giới hiện tại có ba nơi luyện chế linh đan có phẩm chất cao nhất. Đứng đầu là Đan Thần tộc, thứ hai là Thượng Cổ Vạn Thảo Nguyên, thứ ba là Vô Tận Hỏa Vực. Hai vùng đất nhất nhì đã có vô số năm luyện chế, kinh nghiệm tài vật không đâu sánh bằng. Vô Tận Hỏa Vực xuất hiện sau rất rất lâu, nhưng vị Viêm Đế xuất thân từ hạ vị diện kia lại có phong cách luyện đan đặc biệt. Những linh đan mà hắn luyện chế ra, ngay cả cường giả Chí Tôn muốn cầu một viên cũng không được. Và cũng chính vì đó, Vô Tận Hỏa Vực lại có thể trở thành một thế lực cự phách Đại Thiên thế giới trong thời gian ngắn như vậy.
– Viêm Đế thật lợi hại.
Mục Trần sợ hãi kinh thán.
Ôn Thanh Tuyền nhếch môi khinh miệt:
– Tuy ta chưa gặp Viêm Đế, nhưng đã gặp nữ nhi của hắn, có cần ta giới thiệu không?
Mục Trần xấu hổ ảo não, chỉ đành lơ đi chuyện khác.
Ôn Thanh Tuyền búng tay ra, hai viên linh đan kia liền bay đến Mục Trần và Lạc Li, nàng thản nhiên nhìn Lạc Li cười nói:
– Đừng cự tuyệt! Sau khi tiến vào Mộc Thần Sơn, chẳng biết đại chiến thảm liệt ra sao, thực lực các ngươi mạnh hơn một chút thì xác suất đoạt bảo của chúng ta chỉ có cao hơn thôi.
Lạc Li nghe vậy cũng gật đầu nhận lấy:
– Vậy đa tạ Thanh Tuyền.
Nghe Lạc Li xưng hô như thế, Ôn Thanh Tuyền bất chợt cảm thấy sung sướng thoải mái, biểu hiện hoàn toàn khác khi nói chuyện với Mục Trần.
Mục Trần cũng nhận lấy, nhưng lại lắc đầu. Cái miệng giết người a.
– Đi thôi, linh đan có rồi.
Ôn Thanh Tuyền khẽ phất tay, chuẩn bị rời khỏi.
Mục Trần cũng gật đầu, nhưng vừa mới đi được vài bước, thần sắc khẽ biến, hắn quay đầu nhìn lại khu trung tâm lầu các. Cảm giác kỳ lạ báo cho hắn biết một dao động rất đặc biệt. Hắn quay lại ra hiệu cho mọi người, rồi nhanh chóng cất bước chạy thẳng vào trung tâm lầu các.