Bầu không khí bên trong gian phòng có vẻ có chút áp lực, Thánh Linh Giáo xuất hiện, đã không còn là vấn đề riêng của toàn bộ đại lục thanh niên cao cấp Hồn Sư tinh anh đại tái nữa. Mà là quan hệ đến vận mệnh của toàn đại lục. Học viện Sử Lai Khắc mặc dù tọa lạc ở vị trí trung tâm của tam đại đế quốc, lưng dựa vào Tinh Đấu Đại Sâm Lâm. Nhưng khi chiến tranh phát sinh, học viện Sử Lai Khắc có thể đứng ở bên ngoài sao? Hiển nhiên là không thể nào.
Từ Tam Thạch trầm giọng nói: “Nếu như chúng ta có thể sinh sớm hai mươi năm thì tốt quá.”
Đối với những lời này của hắn, dường như mỗi người đều sâu sắc chấp nhận. Mặc dù bọn họ là những người nổi bật trong thế hệ trẻ. Nhưng dù sao bọn họ cũng quá trẻ tuổi, dẫn đến tu vi của bọn họ chung quy có cực hạn. Nếu so với những siêu cấp cường giả chân chính có thể ảnh hưởng xu thế của chiến tranh, còm kém rất xa, rất xa.
Dưới sự trợ giúp của Vương Đông Nhi, khí sắc của Bối Bối cũng dễ nhìn hơn rất nhiều. Hắn miễn cưỡng giơ tay lên, lấy ra kim bài lúc trước công chúa Cửu Cửu đưa cho hắn, đưa cho Hoắc Vũ Hạo.
“Vũ Hạo. Đệ đi tìm công chúa Cửu Cửu đi. Đem phán đoán của chúng ta nói cho nàng biết, tin tưởng nàng ta cũng thông minh, nhất định sẽ hiểu được sự tình nghiêm trọng. Sau đó cứ dựa theo kế hoạch đã định của chúng ta mà làm. Thời gian không đợi chúng ta, cho dù là gấp một chút, cũng không còn cách nào khác.”
Mọi người đại biểu Đường Môn tới tham gia đại tái lần này là có ý nghĩa thực tế, cũng không phải đơn thuần muốn chấn hưng Đường Môn. Bất kỳ sự phát triển của một cái tông môn nào. Cũng đều không thể ly khai hai thứ đồ vật. Một là thực lực cường đại của bản thân. Thứ khác chính là kim tiền.
Đường Môn bây giờ còn lâu mới có thể nói là cường đại, nhưng có học viện Sử Lai Khắc ủng hộ sau lưng, bọn họ lại tọa lạc ở bên trong thành Sử Lai Khắc, căn bản không cần phải lo lắng vấn đề an toàn của tông môn. Như vậy. Muốn cho tông môn ổn định lâu dài thậm chí phát triển với tốc độ cao, phải cần cái gì? Dĩ nhiên chính là kim tiền.
Cho dù là việc nghiên cứu Hồn Đạo Khí của Hiên Tử Văn. Hay là mua các loại kim loại quý hiếm, cái nào không cần tiền chứ? Dưới tình huống như vậy, Đường Môn cần phải có nhiều bên hợp tác. Sử Lai Khắc thành tuy lớn, nhưng dù sao cũng là ở sâu trong đại lục, khả năng xuất hiện chiến tranh rất nhỏ. Học viện Sử Lai Khắc mặc dù toàn diện trợ giúp Đường Môn phát triển, nhưng cũng không thể mua quá nhiều Hồn Đạo Khí. Nhưng mà, học viện Sử Lai Khắc không cần nhiều, sẽ có người khác cần chứ.
Lần này đến đây dự thi, ngoại trừ làm cho Đường Môn nổi danh, bọn họ càng muốn tìm kiếm nhiều bên hợp tác hơn, đem “hàng” ( nguyên gốc: sản phẩm ) của Đường Môn bán ra ngoài. Tinh La Đế Quốc, Thiên Hồn đế quốc, không thể nghi ngờ chính là mục tiêu lớn nhất của Đường Môn. Hôm nay mới vừa đến đây đã gặp được công chúa Cửu Cửu, hơn nữa cũng có một khởi đầu không tồi, đối với Đường Môn, cũng là một cái khởi đầu rất tốt. Bối Bối vốn định đợi sau khi mọi người đạt được thành tích nhất định trong đại tái, mới đi tìm công chúa Cửu Cửu nói chuyện. Nhưng mà, sự xuất hiện của Thánh Linh Giáo đã làm rối loạn kế hoạch ban đầu. Mà sự tồn tại của Thánh Linh Giáo, từ một góc độ khác mà nói, đối với việc họ chào hàng và quảng cáo sản phẩm của Đường Môn cũng có chỗ tốt.
Mặc dù bởi vì Đường Nhã xuất hiện làm cho Bối Bối tâm thần đại loạn, nhưng hắn đúng là vẫn còn là đại sư huynh của Đường Môn, lập tức đoán được như thế nào đem lợi ích tăng lên tối đa. Ở phía sau lưng đem một ít tin tức về Thánh Linh Giáo nói cho Tinh La Đế Quốc biết, không thể nghi ngờ sẽ đạt được càng nhiều tình hữu nghị của công chúa Cửu Cửu. Sau đó lại chào hàng những Hồn Đạo Khí của Đường Môn, nhất định làm ít lợi nhiều. Đương nhiên, muốn hợp tác cũng không dễ dàng như vậy, nhưng lần tiếp xúc này chỉ cần có một cái mở đầu tốt như vậy là đủ rồi.
Hoắc Vũ Hạo tiếp nhận kim bài, gật đầu nói : “Cũng được, bây giờ đệ sẽ đi. Đại sư huynh, huynh hãy nghỉ ngơi cho thật tốt.”
Từ Tam Thạch nói : “Đệ yên tâm, ta sẽ chiếu cố hắn.”
Bối Bối tức giận: “Ngươi đừng chọc tức ta cũng không tệ rồi.”
Kì lạ là Từ Tam Thạch lại không cùng hắn đấu võ mồm, “Được rồi, mau mau ngủ một lát đi. Mọi người cũng nên trở về phòng của mình nghỉ ngơi một chút đi. Gian phòng nhỏ như vậy, tụ tập nhiều người như vậy, không khí cũng không tốt.”
Mọi người dồn dập rời khỏi phòng của Bối Bối và Từ Tam Thạch, mắt thấy mọi người rời đi, Bối Bối mới mệt mỏi nhắm hai mắt lại. Ở trong đầu hắn, không ngừng bồi hồi ánh mắt đờ đẫn và mờ mịt của Đường Nhã.
Tiểu Nhã. . .
Trên khuôn mặt tái nhợt của Bối Bối, lộ ra một nét mỉm cười, vào giờ khắc này, không có ai biết hắn đang suy nghĩ cái gì.
Tìm được chỗ ở của Tinh La quốc gia học viện cũng không khó, với địa vị của công chúa Cửu Cửu, hơn nữa thành tích của Tinh La quốc gia học viện ở kì đại tái trước cũng rất xuất sắc, bọn họ cũng được an bài ở tầng lầu tương đối cao, những cũng không phải là tầng lầu cao nhất.
Dựa vào kim bài và dưới sự dẫn dắt của đội viên đội Tinh La Hoàng Gia học viện, khi Hoắc Vũ Hạo nhìn thấy công chúa Cửu Cửu, vị công chúa điện hạ này đang ngồi ở trên ghế sô pha, sắc mặt tái xanh. Khi nhìn thấy Vương Đông Nhi đẩy Hoắc Vũ Hạo đi vào phòng, sắc mặt mới lập tức khôi phục bình thường. truyện copy từ .
“Sao ngươi lại tới đây?” Hứa Cửu Cửu có chút nghi hoặc nhìn Hoắc Vũ Hạo đang hướng nàng gật đầu.
Hoắc Vũ Hạo không trả lời vấn đề của nàng, ngược lại cố gắng nói ra quan điểm của hắn: “Tinh La Đế Quốc hoàng gia học viện thế nhưng cũng chỉ có thể ở phòng cấp hai, không biết phòng cấp một sẽ thuộc về những người nào.”
Hứa Cửu Cửu sắc mặt khẽ biến thành mặt lạnh, nói : “Hoắc Vũ Hạo, ngươi không phải là cố ý chọc tức ta đúng không.”
Hoắc Vũ Hạo mỉm cười, nói : “Sao lại có chuyện đó? So sánh với công chúa điện hạ, Đường Môn của chúng ta còn thê thảm hơn. Chúng ta ở phòng kém nhất. Hưởng thụ đãi ngộ cũng là thấp nhất. Ta tới tìm ngài, là vì muốn nói cho ngài một tin tức.”
“Ừm?” Trong mắt Hứa Cửu Cửu lộ ra một vẻ kinh ngạc, nhưng tâm tính vô cùng giỏi, trên mặt nàng cũng đã khôi phục bình thường. Quả thật, vừa rồi nàng cũng bởi vì bị phân phối ở phòng cấp hai mà tức giận. Là công chúa của Đại Lục Đệ Nhị Đại quốc, bị đãi ngộ như thế này nàng không tức giận mới là lạ. Chỉ là không biểu hiện ra ngoài mà thôi.
Hoắc Vũ Hạo nói : “Mặc dù ta không xác định được tầng đỉnh có những tông môn nào, nhưng ta gặp được một trong số đó, mà cái tông môn đó, cùng Tinh La Đế Quốc quan hệ đối lập. Mặc dù thân thể của ta ở tại học viện Sử Lai Khắc, nhưng dù sao cũng đến từ Tinh La đế quốc. Bởi vậy, cố ý đến đây đem tin tức này nói cho ngài biết.”
Hứa Cửu Cửu nói : “Ngươi phát hiện tông môn nào? Bản Thể Tông?”
Hoắc Vũ Hạo lắc đầu, nói : “Đương nhiên không phải. người của Bản Thể Tông ta không gặp qua. Không biết công chúa điện hạ có nghe qua tên Thánh Linh Giáo hay chưa.”
“Thánh Linh Giáo?” Làm Hoắc Vũ Hạo kinh ngạc chính là, hắn từ trong mắt của Hứa Cửu Cửu nhìn thấy dĩ nhiên là sự mờ mịt. Dựa theo tin tức của học viện Sử Lai Khắc, vị công chúa điện hạ này chính là chưởng quản công tác tình báo của Tinh La Đế Quốc. Thế nhưng lại hoàn toàn không biết gì về Thánh Linh Giáo. Bởi vậy có thể thấy được, Thánh Linh Giáo chẳng những ẩn núp sâu, mà rất có thể chỉ là hành động ở trong Nhật Nguyệt đế quốc.
Hoắc Vũ Hạo nói: “Không ngờ công chúa điện hạ cũng không biết đến sự tồn tại của Thánh Linh Giáo, xem ra ta không đến đây vô ích rồi.” Nói tới đây, hắn dừng lại một chút, ngữ khí lại trở nên ngưng trọng lên, “Thánh Linh Giáo được Nhật Nguyệt đế quốc ủng hộ ở sau lưng, hoàn toàn do Tà Hồn sư tạo thành, Tông Môn cường đại. Có được Cực Hạn Đấu La cho đến siêu cấp Tà Hồn Sư Đấu La thực lực.”
Những lời này của Hoắc Vũ Hạo không dài, nhưng ở trong tai của Hứa Cửu Cửu lại nghe như sấm sét nổ vang. Vị công chúa điện hạ bình tĩnh ung dung này cũng không thể tiếp tục giữ vững bình tĩnh, như bị kim đâm vào mông đột nhiên bắn lên từ trên ghế sô pha, sợ hãi nói: “Ngươi nói cái gì?”