– Thiên khởi giả nhất tộc từ lúc nào xuất hiện một thanh niên như vậy?
Tử Y cúi đầu tự lẩm bẩm một mình.
Tử Nhược nghe vậy, nói với Tử Y:
– Phụ thân, theo như con hiểu, Hàn Phong hình như không biết gì về những chuyện bên ngoài, trước đây hắn bị sư phụ an bài ở sâu trong núi tu hành, đây là lần đầu tiên hắn xuống núi.
– Ẩn tu giả?
Tử Y có chút ngạc nhiên nói,
– Vậy Hàn Phong là ẩn tu giả?
– Cái gì là ẩn tu giả?
Tử nhược hiếu kì nhìn phụ thân, hỏi.
Tử Y nghe vậy, trầm ngâm một lúc rồi mới giải thích:
– Ta cũng chỉ nghe được qua một số sách cổ, năm đó sau khi tổ tiên chúng ta di dân đến đây, có rất nhiều người nản chí lựa chọn tìm một chỗ vắng vẻ, lánh thế ẩn tu.
Dừng lại một lúc Tử Y nói tiếp:
– Những người lánh thế ẩn tu này phần lớn đều là những người hăng say nghiên cứu, rất am hiểu về thuật pháp đen, cộng thêm bản thân không chút vướng bận, mấy ngàn năm như vậy, những ẩn tu giả đó, đời sau còn mạnh hơn đời trước.
– Ý của phụ thân là, Hàn Phong là một trong những truyền nhân của các ẩn tu giả đó?
Tử Nhược kinh ngạc nói.
– Không thể loại trừ khả năng này. Nhưng, chí ít có thể bài trừ nghi vấn hắn là di khí giả!
Tử Y gật đầu nói.
Tử Nhược nghe vậy, càng kinh ngạc hơn:
– Không lẽ lúc trước phụ thân nghi Hàn Phong là di khí giả?
Đối diện với chất vấn của Tử Nhược, Tử Y chỉ khẽ thở sài, ngữ khí nặng nề:
– Nha đầu ngốc, hình thức của Thiên khởi giả nhất tộc chúng ta bây giờ thế nào, không phải con không biết, Hàn Phong đến đột ngột như vậy, đương nhiên ta phải kiểm tra kĩ thân phận của hắn.
– Nhưng…
Tử Nhược mở miệng định thay Hàn Phong tranh biện.
Nhưng, đã bị Tử Y khoát tay ngắt lời, nhìn khuôn mặt căng thẳng của con gái, Tử Y hình như có chút đăm chiêu.
Sau đó, Tử Y cười nói:
– Nha đầu ngốc, không phải lúc nãy ta nói, đã loại trừ khả năng Hàn Phong là di khí tộc rồi sao, xem con căng thẳng như vậy, không phải là có ý gì với hắn rồi chứ?
Tử Nhược nghe vậy, mặt đột nhiên đỏ bừng, ngượng ngùng hờn dỗi:
– Phụ thân, cha nói linh tinh gì vậy, người ta đâu có!
Tử Y thấy vậy, chỉ cười xòa.
Tử Nhược bị phụ thân trêu, không khỏi giận dỗi chu chu mỏ, sau đó lại hiếu kì hỏi:
– Phụ thân, sao cha có thể khẳng định Hàn Phong không phải di khí giả?
– Lúc nãy khi vừa nhìn thấy Hàn Phong, ta cảm nhận được một luồng khí tức thuộc về Thiên khởi nhất tộc, hơn nữa luồng khí tức ấy là luồng khí tức thuần túy nhất mà ta từng gặp, căn bản không thể là bọn di khí giả được!
Tử Y tha thiết nói.
Đối với thiên khởi nhất tộc mà nói, khí tức càng thuần, chứng tỏ thuật pháp đen tu luyện càng cao thâm.
Những thuật pháp đen cao thâm đó, theo như Tử Y được biết, đều nằm trong tay những ẩn tu giả, Tử Y càng có thể xác nhận thân phận truyền nhân ẩn tu giả của Hàn Phong.
Lúc này, Hàn Phong vẫn chưa biết, thân phận mà mình vẫn luôn che giấu lại thành ẩn tu giả trong mắt Tử Y.
Nếu như, Hàn Phong biết điều này, chỉ e sẽ cười vỡ bụng mà chết.
Mấy ngày tiếp theo, Tử Nhược rảnh rỗi không có gì làm nên từ sáng sớm đã đến tìm Hàn Phong, cả ngày đưa Hàn Phong đi chơi Thiên Khởi Thành.
Nhờ khoảng thời gian này, Hàn Phong hiểu rõ hơn về Thiên Khởi Thành, đồng thời cũng biết thân phận thật của Tử Nhược.
Đương nhiên, tất cả đều là những gì hắn nghe được từ miệng người ngoài, sau khi biết được thân phận Tử Nhược, Hàn Phong không khỏi giật mình.
Thì ra, Tử Nhược là con gái của thành chủ Thiên Khởi Thành.
Hay nói cách khác Tử Y chính là chủ nhân của Thiên khởi Thành.
Hàn Phong được biết, ở đây tổng cộng có hai thành trì, Thiên Khởi Thành tồn tại như chủ thành, tòa thành còn lại là Ngân Nguyệt Thành, quy mô chỉ bằng một phần mười Thiên Khởi Thành.
Đó là thành trì mới được kiến lập mấy năm gần đây, bên trong vô cùng hỗn loạn, ngư long lẫn lộn.
Hơn nữa, Hàn Phong còn nghe nói, bên trong Ngân Nguyệt Thành cho nào cũng có rất nhiều nghi khí giả ẩn nấp.
Có thể nói là Ngân Nguyệt Thành là một nơi đầy rẫy nguy hiểm.
Như vậy, thân là thành chủ Thiên Khởi Thành, địa vị của Tử Y chẳng khác gì Tiêu Phổ của Thiên Tinh đế quốc.
Nói cách khác, thân phân của Tử Nhược tương đương với một công chúa.
Home » Story » ngạo thị thiên địa » Chương 502: Ẩn tu giả Hàn Phong