Thanh âm cổ quái truyền vào tai, bằng mắt thường có thể thấy văn tự chợt lóe rồi biến mất, một tấm kim sắc thuẫn bài ánh vào mi mắt.
Ồ!
Lâm Hiên kinh ngạc la một tiếng, lục nghệ Nho Môn của những tu tiên giả trước đây hắn thấy qua so với Vọng Đình Lâu thì khác nào là múa rìu qua mắt thợ.
Lúc này Cốt nhận đang bị chậm lại mới bạo phát ra, hung hăng bổ xuống kim sắc thuẫn bài.
Oanh!
Tiếng nổ như phích lịch liên châu vang rền chấn động bên tai, Hai đạo linh lực hắc kim kích đấu không thôi giữa không trung.
Một kích thạch phá thiên kinh của Cổ Ma không phá phòng ngự được của Vọng Đình Lâu.
Lại thấy Kim Lan Bút trong tay Vọng Đình Lâu rung lên, viết không trung viết một chữ “Lợi”. Lần này Pháp khí bắn ra một đạo kim quang cỡ một ngón tay.
Tốc độ còn nhanh hơn sét giật, mục tiêu là nơi ngực trái Cổ Ma.
Linh lực do Hạo Nhiên Chính Khí tụ thành. Trúng vào tim cho dù là Yêu Ma nơi Dị giới ắt hẳn phải ngã xuống.
Trong nháy mắt Vọng Đình Lâu đã chuyển từ thủ sang công.
Cảnh giới Cổ Ma dù hơi thấp nhưng thực lực không ai dám nghi ngờ.
Mắt thấy kim quang bắn tới, nơi ngực lại mơ hồ một trận quỷ dị hiện ra một nhân diện có tai mắt mũi miệng vô cùng anh tuấn.
Bạch diện thư sinh này vốn có hiềm khích với Cổ Ma, nhưng cả hai cùng một thể tự nhiên phải bảo vệ lấy mình.
Trong mắt bạch diện thư sinh hiện lệ quang, như chậm mà nhanh há miệng ra.
“Phốc” một tiếng vang nhỏ, hắn phun ra một đóa Ma Hoa màu đỏ đen. Nhìn qua giống một đóa hoa sen nhưng nhỏ hơn rất nhiều.
Liên Hoa khinh khinh phiêu phiêu, cùng Kim quang chạm nhau.
Lần này không có tiếng nổ mạnh, như thủy ngộ thượng hỏa tương sanh tương khắc, linh quang lóe ra rồi cả hai đồng thời biến mất.
Giao thủ như miễn khởi cốt lạc, trong chớp mắt song phương đã công được một hiệp. Ngắn ngủi mà hung hiểm đến tột cùng.
Lâm Hiên trợn mắt há mồm. Bước vào Tu Tiên Giới tới nay, đây là lần đầu hắn dự ác chiến ở cấp cao nhất.
Vọng Đình Lâu xứng đáng là Nhân Giới đệ nhất cao thủ, Cổ Ma cũng không hổ là tồn tại thượng giới .
Thực lực hai người vượt xa phân hồn Xuân Ky cùng Vạn Giao Vương.
Vẻ mặt Cổ Ma trầm xuống. Mười phần chú ý đều đặt ở Vọng Đình Lâu.
“Không ngờ Nhân Giới tu tiên giả lại có thể nắm giữ pháp tắc thời gian. Nhưng chẳng qua chỉ là chút thô thiển mà thôi. . .”
Bí thuật tương quan thời gian trong Thiên Địa Pháp Tắc là huyền ảo nhất. Không ngờ họ Vọng này lại có thể tham ngộ được. Bất quá như thế còn chưa đấu lại bổn Ma Tôn.
Trên mặt lão ma nở nụ cười lạnh lẽo, đầu vai rung lên, thân thể lại lần nữa dài ra như mãng xà, cốt nhận nơi khuỷu tay lóe ra hàn quang, lần nữa bổ xuống đầu Vọng Đình Lâu.
Công kích này mới vừa bị bài trừ. Chẳng lẽ này Cổ Ma này hỏng đầu rồi. Trên mặt Đình Lâu có chút kỳ quái thì trong mắt Lâm Hiên nổ bắn ra tinh quang.
Hai đáy mắt như hai viên bảo thạch lạn mỹ lệ chiếu ra ngũ sắc lưu ly. Một đạo Hư ảnh tiến vào trong tầm mắt của Lâm Hiên.
Rất nhạt!
Tuy nhiên Lâm Hiên lại nhìn rõ ràng, từ mặt bên bắn sang hắn.
Giương đông kích tây! Giống như nhằm Vọng Đình Lâu xuất thủ nhưng thực ra công về hắn.
Tâm thức Lâm Hiên lập tức căng thẳng, hai Nguyên Anh trong đan điền đồng thời mở mắt.
Tránh né đã không kịp, hắn đem sấp Phù triện trong tay ném ra.
Ầm ầm thanh âm bạo liệt truyền vào tai, bốn phía bạo nổ Lôi Hỏa dày đặc. Giá trị sấp Phù triện lần này tương đương với cả trăm vạn tinh thạch.
Đối phương xuất thủ rộng rãi khiến Cổ Ma thoáng chút ngạc nhiên. Các khối Lôi Hỏa tụ lại như một màn hỏa diễm ngăn cản lão ma một lát.
Trong sát na này thân hình Lâm Hiên chợt lóe, thi triển Cửu Thiên Vi Bộ bay ra sau hơn mười trượng.
Công kích lần nữa không hiệu quả, trên mặt Cổ Ma hiện vẻ kinh nghi.
“Thiên Phượng Thần Mục, ngươi là tu sĩ Nhân Giới. Sao lại biết Huyền Phượng Tiên Tử?”
Đối phương nhận ra thần thông trong Phượng Vũ Cửu Thiên quyết?
Lại nói phi cầm có nhãn lực tốt hơn nhân tộc rất nhiều. Phượng Hoàng là Bách Điểu Chi Vương. song mục có thể nhìn thấu tất cả huyễn thuật, đến như Ẩn Thân Phù trước mắt nó cũng vô dụng.
Thiên Phượng Thần Mục kém hơn Chân Linh Phượng Hoàng nhưng cũng là một trong ba pháp thuật Linh Mục hàng đầu.
Điều khiến Lâm Hiên vô cùng kinh ngạc là đối phương nhận ra Huyền Phượng Tiên Tử.
Vị nữ tiền bối này đã phi thăng đi Thượng Giới hàng trăm vạn năm trước nhưng nghe ngữ khí Cổ Ma thì như nàng vẫn còn sống.
Trăm vạn năm thọ nguyên, cho dùng xảo hợp ăn được Linh Quả nghịch thiên thế nào cũng không thể dài như vậy. Trừ phi thực lực của Huyền Phượng Tiên Tử đã đạt đến mức khó tin nổi.
Tuy kinh ngạc nhưng với tâm cơ âm trầm, Lâm Hiên khẽ nhếch môi không đáp, vẻ mặt bí hiểm khiến Cổ Ma nhất thời trở nên trầm tư.
Nhìn sang Vọng Đình Lâu, hắn phất tay áo một cái. Cửu Thiên Minh Nguyệt Hoàn bay vút ra quay tròn bay múa trước người.
Hàng trăm huyễn ảnh hiện lên bên người cùng linh quang bắn ra bốn phía. Thiên Địa linh khí bốn phía tụ về khiến các huyễn ảnh trở nên như thành thực thể.
“Đi!”
Lâm Hiên điểm ra một chỉ. Cửu Thiên Minh Nguyệt Hoàn rung lên một hồi, hàng trăm hoàn ảnh cũng rung động kịch liệt. Tụ vào một chỗ như một dòng suối, ào ào kích bắn về đối thủ.
Vọng Đình Lâu cũng không nhàn rỗi, Ngón tay thon dài thoăn thoắt múa bút, như rồng bay phượng múa vảy ra mười tám Kim tự, chính lối viết thảo khó nhất.
Các kim tự đón gió chợt lóe, đao thương kiếm kích mười tám ban binh khí xuất hiện ở trước mặt.
Vọng Đình Lâu thi triển pháp thuật thực như Thần Ông múa bút.
Thực lực hai gia hỏa trước mắt khiến Cổ Ma nhíu mày. Giao thủ một phen lão ma đã rõ ràng. Vọng Đình Lâu rất khó đối phó mà thần thông Ly Hợp sơ kỳ tiểu tử kia cũng vượt xa cảnh giới.
Home » Story » bách luyện thành tiên » Chương 501: Hạo Nhiên Chính Khí