– Sao ngươi không lấy ra sớm hơn?
– Nếu như ta lấy ra sớm, có thể lấy được Cửu Long Phách Thể Quyết sao?
Lăng Hàn hỏi ngược lại.
-… Tiểu tử thúi!
Trận linh lẩm bẩm một câu, đột nhiên lại nở nụ cười, giống như cười trên sự đau khổ của người khác.
– Nói cho ngươi một tin tức bất hạnh, Xạ Thủ Cung đã không phải là lần đầu tiên bị mở ra, bởi vậy bảo vật trong cung đã bị lấy sạch sẽ, chỉ còn dư lại hai đồ vật lấy không được.
– Đệt!
– Ha ha!
Trận linh cười to, nó khó chịu Lăng Hàn đã rất lâu, hiện tại có thể buồn nôn Lăng Hàn, nhất thời cảm giác rất thoải mái. Nó dừng một chút, lại nói:
– Có điều, đồ vật có giá trị chân chính của Xạ Thủ Cung cũng chính là hai món này.
– Món đồ gì?
Lăng Hàn ôm hi vọng vạn nhất hỏi.
– Một môn thần thông, còn có một tọa độ.
Trận linh nói.
Thần thông!
Trong lòng Lăng Hàn vui vẻ, đây chính là thứ tốt, nhưng tọa độ đó là cái quỷ gì? Hắn hỏi:
– Tọa độ gì?
– Năm xưa Thiên Hà Vương đã từng phát hiện một thần tàng kinh người, chỉ lấy đi vài thứ, liền để hắn quát tháo Đại Phạm Thiên, tọa độ này chính là vị trí của thần tàng.
Trận linh hồi đáp.
Lăng Hàn bừng tỉnh, đồ vật Nghiêm Thiên Chiếu muốn lấy tất nhiên là tọa độ kia.
– Tọa độ này chỉ ở trong Xạ Thủ Cung sao?
Lăng Hàn lại hỏi.
– Không, trong Thập Nhị Cung đều có, có thể kế thừa truyền thừa của Thập Nhị Cung, tự nhiên có tư cách được di bảo của Thiên Hà Vương.
Trận linh nói.
– Đúng rồi, Đại Phạm Thiên kia là địa phương như thế nào?
Lăng Hàn hỏi.
Trận linh khinh thường nói:
– Ta chỉ là hạch tâm của trận pháp này, lại không phải Vạn Sự Thông, ta làm sao biết?
Dựa vào, lại bị một trận linh khinh bỉ.
Lăng Hàn suy nghĩ một chút mới nói:
– Lần này có phải còn có người khác mang theo chìa khoá tới không?
– Ồ, chuyện này ngươi cũng có thể đoán được?
Trận linh kinh ngạc.
– Ở trước ngươi, xác thực còn có một tiểu tử mang theo chìa khoá lại đây, bộ dáng gấp như khỉ, cũng không có tham gia kiểm tra.
– Có phải gọi Văn Nhất Kiếm không?
Lăng Hàn rùng mình.
– Không sai.
Quả nhiên, không phải Văn Nhất Kiếm tới vừa vặn gặp phải Thập Nhị Thiên bí cảnh mở ra, e là sau khi được chìa khoá liền chăm chú nhìn tình huống của Bắc Vực.
– Hắn mở ra cung nào?
– Thiên Hạt Cung.
Lăng Hàn suy nghĩ một chút, mới nói:
– Nếu Xạ Thủ Cung đã bị người mở ra, vậy thần tàng kia vẫn không có bị lấy đi sao?
– Không biết.
Trận linh lắc đầu, đưa chìa khoá cho Lăng Hàn nói.
– Cái này không chỉ là chìa khoá mở Xạ Thủ Cung, đồng thời cũng là tín vật tiến vào thần tàng, nơi này có cấm chế do Thiên Hà Vương bày xuống, không có chìa khoá, ngươi căn bản không vào được. Nhưng chìa khoá chỉ có thể sử dụng một lần liền biến mất, nếu nó lại xuất hiện, đại diện cho người nắm giữ trước không có tiến vào thần tàng.
Thì ra là vậy.
– Sau khi ngươi rời nơi này, ta sẽ dẫn ngươi đi Xạ Thủ Cung.
Trận linh lại nói.
– Được!
Lăng Hàn đi ra ngoài, không ít người lập tức đưa mắt nhìn chăm chú, ai cũng biết Lăng Hàn là Đan sư Thiên Cấp, cửa ải này hắn không chỉ thông qua, hơn nữa còn khẳng định đạt được thành tích rất tốt, tất nhiên thu hoạch bảo vật kinh người.
Ngạo Phong và đám Sinh Hoa Cảnh đều lộ ra sát khí, nếu không phải kiêng kỵ trận linh, bọn họ tuyệt đối sẽ ra tay cướp giật.
– Ngươi ngươi ngươi ngươi ngươi…
Trận linh chỉ vào những người đến nơi này nói.
– Các ngươi đều có tư cách bái vào Thập Nhị Cung, trở thành đệ tử ngoại môn, đồng ý liền đi theo ta.
Mười ba người kia vội vàng đuổi theo, bọn họ đi vào nơi này không phải vì cơ duyên sao?
Hổ Nữu thì không đáng kể, nàng chỉ đi theo Lăng Hàn thôi.
—————