“Làm cho tốt nhé người anh em.”
Dứt lời, anh kéo tay Hạ Vy:
“Chạy mau. Tắc đường thật đó.”
Hạ Vy nhận ra không nên nán lại nơi này. Cô cắm đầu cắm cổ chạy theo Thiên Minh.
Đình Vũ chỉ tay về phía Hạ Vy và Thiên Minh, hô lớn:
“JK.”
“Anh ta chính là JK.”
Kiều Linh nhoẻn miệng cười:
“Người chúng em hâm mộ là anh.”
“JK có mặt ở đây hay không không quan trọng.”
Đình Vũ rơi vào tình huống dở khóc dở cười. Anh cố gắng lách khỏi đám đông “người hâm mộ” nhưng lúc này chẳng thấy bóng dáng của Hạ Vy đâu.
Khi đã yên vị trên xe ô tô riêng, Đình Vũ gọi điện thoại cho Hải Phong, thông báo việc Hạ Vy đi cùng Thiên Minh. Hải Phong bật cười, an ủi Đình Vũ.
“Cậu yên tâm đi.”
“Con bé không sao đâu.”
Đình Vũ im lặng, không nói thêm được gì.
Khi vừa ra khỏi sân bay, tài xế hỏi:
“Cậu Vũ. Giờ tới nhà họ Trịnh hay quay về nhà riêng của cậu.”
Đình Vũ khẽ thở dài.
“Tới nhà họ Trịnh đi.”
“Tôi muốn chờ tới khi Hạ Vy trở về.”
Tài xế tuy không nói chuyện nhiều với Đình Vũ nhưng những tin tức liên quan tới Hạ Vy anh ta đều nắm rõ. Thi thoảng đưa cậu chủ tới nhà họ Trịnh anh cũng tranh thủ “buôn dưa lê, bán dưa chuột” với mấy người làm ở đó.
Đại khái là cậu chủ nhà anh phải lòng ái nữ nhà họ Trịnh, tuy nhiên cô gái kia lại là bạn gái của ca sĩ nổi tiếng JK. Hạ Vy mất trí nhớ còn JK gặp phải sự cấm đoán từ phía ông Thanh nên tạm thời họ chưa quay lại được với nhau. Có người cho rằng sở dĩ ông Thanh cấm JK gặp con gái nhiều là muốn cô tập trung vào việc chế tác trang sức vì cuộc thi đến rất gần.
Cậu chủ nhà anh được người ta mời về làm gia sư cho cô Hạ Vy chứ không có ý gì khác. Chỉ là có người thấy cậu Đình Vũ cũng chẳng phải dạng vừa, luôn nhồi nhét vào đầu Hạ Vy ý nghĩ cậu mới chính là bạn trai của cô.
…
Thay vì đưa Hạ Vy về nhà họ Trịnh, Thiên Minh lái xe đưa cô về biệt thự của mình ở trung tâm thành phố.
Anh đã cho người chuẩn bị sẵn bánh giò và nước mía nóng.
Hạ Vy nhìn qua rồi hỏi:
“Ăn hết chỗ này rồi anh sẽ đưa tôi về chứ.”
Thiên Minh bật cười:
“Ăn hết là sao?”
“Ăn một nửa thôi. Còn lại của tôi cô nương ạ.”
Hạ Vy tò mò:
“Tại sao trời nắng nóng như vậy anh lại có sở thích này chứ?”
Thiên Minh nhìn Hạ Vy rồi hỏi:
“Sở thích gì?”
Hạ Vy chỉ vào mấy món đồ nóng bốc khói trên bàn.
“Sở thích dùng đồ nóng.”
Nói xong, cô vỗ hai tay vào nhau.
“À… Nhất định là để giữ giọng đúng không?”
Thiên Minh tủm tỉm cười:
“Giờ em nhớ ra được tôi là ca sĩ hả?”
“Quả nhiên bắt cóc em về đây rất có tác dụng.”
Hạ Vy chu môi:
“Tôi hỏi anh Hải Phong với Đình Vũ chứ nhớ ra cái gì?”
“Anh mà dám bắt cóc thật thì chết với bố tôi và anh hai.”
Thiên Minh lấy tay điểm nhẹ vào trán Hạ Vy:
“Ngồi xuống đó. Vừa ăn vừa xem phim.”
Hạ Vy bật cười:
“Phim gì?”
“Đừng có xem phim bậy bạ nha.”
Thiên Minh cười thành tiếng:
“Phim gì mà bậy bạ?”
Hạ Vy thành thật trả lời:
“Anh Đình Vũ nói anh chuyên đóng mấy MV bỏng mắt.”
“Có lần tôi vô tình thấy họ quảng cáo MV của anh trên Youtube qua điện thoại của anh Đình Vũ thì anh ấy vội tắt đi.”
Thiên Minh khẽ thở dài, không ngờ cô gái của anh lại bị nhồi nhét vào đầu ý tưởng điên rồ như vậy. Anh đóng cảnh nóng hồi nào? Ông Thanh chuyển Vân Anh tới chi nhánh HPJ trong Hồ Chí Minh để cắt đứt liên lạc của anh với Hạ Vy đã đành. Thời gian cô dưỡng bệnh tại nhà, ông còn cắt luôn cả internet lẫn truyền hình với lý do để con gái tĩnh tâm. Tất nhiên, những động thái này đều nhắm vào Thiên Minh, ngăn Hạ Vy nhớ ra người bạn trai này.
Thiên Minh lấy điều khiển, bật màn hình lớn trong phòng khách rồi nói:
“Phim người lớn duy nhất mà tôi tham gia thì em là nữ chính đấy Hạ Vy.”