Trong Thiên Kiếm Môn môn quy sâm nghiêm, đồng môn sư huynh đệ cấm tư đấu, có mâu thuẫn gì có thể khiêu chiến, chỉ cần song phương đều đồng ý chiến đấu giải quyết mâu thuẫn, có người công chứng thì có thể quyết đấu.
Đệ tử Thiên Kiếm Môn có nhiều người, mâu thuẫn là không tránh khỏi, cho nên quyết đấu giải quyết mâu thuẫn là thường lệ.
Vì thế Thiên Kiếm Môn chuyên môn tu kiến quyết đấu đài, cho đệ tử quyết đấu, cung cấp một cố định nơi, tu kiến trong sân rộng chỗ đệ tử thường xuyên qua lại, làm nơi quyết đấu cho đệ tử, cử hành ở nơi công cộng tránh cho môn hạ đệ tử lén nội đấu, gây ra tai nạn chết người, dẫn phát mâu thuẫn không thể điều tiết, tiến hóa làm cừu hận làm xấu không khí trong tông.
Trong miệng của đệ tử thì quyết đấu đài chính là lôi đài, môn hạ đệ tử quyết đấu gọi là võ đài.
Lên lôi đài quyết đấu cần song phương đều đồng ý mới được, không thể bắt buộc, người bị khiêu chiến có thể không đáp ứng quyết đấu, nhưng sẽ bị đệ tử khác khinh bỉ.
Đương nhiên có ngoại lệ, nếu ngươi tu vi cao khiêu chiến tu vi thấp, thời điểm cự tuyệt thường thường cũng tìm được thông cảm của mọi người, dù sao tu vị thấp hơn một cảnh giới thực lực khác biệt rất lớn.
Thời điểm tu vi kém hai cảnh giới thực lực càng kém khá xa, giống như thiên địa khác biệt.
Thời điểm này tu vị cao chiến tu vị thấp, tu vị thấp cự tuyệt không ai khinh bỉ cả, ngược lại mọi người sẽ khinh bỉ người có tu vi cao, bởi vì tu vị cao lại khiêu chiến sư đệ tu vi thấp hơn hai cảnh giới, nói rõ đó là khi dễ người ta.
Hoàng Thạch cùng Trương Hổ tu vi kém nhau hai cảnh giới, theo lý thuyết Hoàng Thạch không nên quyết đấu lôi đài với Trương Hổ mới đúng, nhưng là tình huống hoàn toàn trái lại, cho nên, Huyền Thiên cảm thấy kinh ngạc.
Lâm Đông bị Huyền Thiên kéo tay chạy đi nhẹ nhõm hơn nhiều, khí tức cân đối một ít, nói:
– Bởi vì Trương Hổ sư huynh nói Hoàng sư huynh nói bậy, nói Hoàng sư huynh hôn mê tại Ẩn Kiếm Đàm là vì thua dưới tay hắn, xấu hổ không dám nhận, muốn tự vận, Hoàng Thạch sư huynh nói Hoàng sư huynh hôn mê là do luyện kiếm mệt mỏi. Trương Hổ sư huynh nói Hoàng sư huynh chính là phế vật, ngay cả luyện kiếm cũng ngất đi, đời này nhất định là phế vật, Hoàng Thạch sư huynh nói Hoàng sư huynh không phải phế vật, một ngày nào đó Hoàng sư huynh sẽ vượt qua Trương Hổ sư huynh, kết quả Trương Hổ sư huynh cười to nói cả Hoàng gia đều là phế vật, Hoàng sư huynh là phế vật, Hoàng Thạch sư huynh là phế vật trong phế vật, một tay của hắn cũng có thể đánh Hoàng sư huynh té cứt té đái. Hoàng Thạch sư huynh nói Trương Hổ sư huynh nói bậy, Trương Hổ sư huynh nói nếu ngươi không phải phế vật trong phế vật thì đấu với ta một lần, ta chỉ dùng một tay cam đoan đánh cho phê vật trong phế vật ngươi răng rơi đầy đất, kết quả Hoàng Thạch sư huynh lại lên lôi đài với Trương Hổ sư huynh.
Lâm Đông một hơi nói ra nguyên nhân khiến Hoàng Thạch cùng Trương Hổ đánh lên lôi đài.
Huyền Thiên nhíu mày, võ giả tam trọng và võ giả ngũ trọng kém nhau rất xa, căn bản là người dùng quyền đấu với một người dùng dao.
Sử dụng một tay cũng không phải là thực lực giảm một nửa, lực lượng của võ giả không có biến hóa, chỉ ít đi một tay, dùng vũ kỹ uy lực nhỏ hơn một chút mà thôi, đối với kiếm giả mà nói, chỉ cần một kiếm nơi tay thì một tay cũng đủ phát huy tám chín thành thực lực rồi.
Hoàng Thạch không phải là đối thủ của Trương Hổ một tay.
Huyền Thiên nghe xong, liền hiểu rõ, Hoàng Thạch biểu đệ chịu không nổi khích tướng của Trương Hổ, cố ý muốn dẫn hắn lên lôi đài, một khi lên lôi đài vạn chúng nhìn trừng trừng, ngươi tình ta nguyện, chỉ cần không bị đánh chết thì cho dù bị đánh trọng thương cũng chỉ trách tài nghệ không bằng người.
Suy nghĩ tới đây Huyền Thiên giận dữ, sợ hãi Hoàng Thạch biểu đệ ăn thiệt thòi quá nặng, hơi buông tay Lâm Đông ra, nói:
– Lâm sư đệ từ từ sẽ đến, sư huynh đi trước.
Huyền Thiên nội lực hùng hậu, toàn lực thi triển khinh công thân nhẹ như yến, một bước vượt qua hơn ba trượng, chạy tới chỗ lôi đài ở ngoại môn mà đi.
······
Quảng trường đệ tử ngoại môn, Thiên Kiếm Tông.
Giờ phút này trên quảng trường tụ tập mấy trăm vị đệ tử ngoại môn, đệ tử võ giả ngũ trọng và đệ tử võ giả tam trọng quyết đấu, khác biệt trong đó quá lớn, tuy kết quả không cần nghĩ nhiều, nhưng xác thực là chuyện hiếm có nên hấp dẫn rất nhiều người chú ý.
Đương nhiên chỉ hấp dẫn một ít người mới nhập môn vài năm mà thôi, hoặc là đệ tử tu vi dưới võ giả lục trọng.
Đệ tử ngoài võ giả thất trọng đã là tồn tại cao cấp trong hàng ngũ đệ tử ngoại môn rồi, quyết đấu nhàm chán như vậy mới khinh thường đi xem.
Trên lôi đài, Hoàng Thạch cùng Trương Hổ đang ” chiến đấu ” với nhau, nói là ” chiến đấu ” không bằng nói là trêu đùa.