Lúc ăn sáng ở quán ăn, lão bưng ly sữa đậu nành nóng đưa cho tôi rồi kéo ghế sát bên ngồi xuống, lão hỏi nhỏ: “Sao giận anh vậy?”
Tôi thờ ơ, nhìn đồ ăn trước mặt không tài nào nuốt nổi, nghĩ đến việc bản thân chẳng khác nào như người thừa, tôi cực kỳ khó chịu trong lòng: “Không có”
Lão nghi ngờ nhìn tôi.
“Mà lúc ở chổ tập trung anh nói gì với chị Nữ vậy?” Tôi hiếu kỳ hỏi.
“À, Nữ hỏi anh có mang máy chụp hình không, nhờ anh ra biển chụp hình giúp”
Tôi không nhịn được cười lạnh, lưu luyến bạn gái cũ như thế kia lại tuyên bố muốn theo đuổi tôi, lời nói đàn ông chỉ nên nghe không nên tin quả không sai. Vấn đề ở chổ, tôi với lão là mối quan hệ gì tôi cũng không rõ, không phải người yêu cũng không phải bạn bè, giây phút này tôi mới biết quyết định đi chơi cùng lão là sai.
Tôi đang không vui, lão lại vô cùng hào hứng, tươi cười rạng rỡ như ánh mặt trời: “Em giận anh vì chuyện này?”
Tôi giật mình, bối rối đến nổi quạo lườm lão: “Không rảnh”
Vẻ mặt lão đột nhiên hiện lên nụ cười ẩn ý, ánh mắt gian tà nhìn qua tôi như thấu được tất cả, lão chống má ngồi nhìn tôi suốt mười mấy phút.
Ăn sáng xong tiếp tục đi, đến hơn tám giờ thì tới khách sạn đặt trước để nhận phòng và cất đồ, một phòng nam và một phòng nữ riêng.
Mặc dù mới chính giờ nhưng con gái chúng tôi đều thoa kem chống nắng một lớp dày. Lúc tôi vừa thoa kem chống nắng xong, lão bỗng nhóm người đến chổ tôi, mỉm cười ngọt ngào khiến tôi vô thức cười theo.
“Thoa cho anh nữa”
Tôi như bị lão thôi miên, lão bảo gì tôi liền làm nấy, lấy kem thoa lên mặt lão, biểu cảm lão lại rất hưởng thụ.
Tôi không xuống biển tắm, ở trên bờ giữ đồ, lão hỏi tôi vì sao không xuống, tôi nói: “Sợ nước”
Lão cười tinh ranh: “Có anh mà còn sợ”
Tôi đáp: “Có anh mới sợ”
Lão cười, đột nhiên vỗ vỗ vào má tôi rồi đi xuống biển tắm.
Tôi đeo kính mát đen, nằm dài trên ghế lướt FB trên điện thoại, đột nhiên nghe một tiếng ‘tách’. Tôi ngước mắt nhìn, lão giơ máy ảnh vào tôi chụp liên tục, tôi vội giơ tay che mặt, đe dọa: “Có tin tôi quăng máy ảnh anh xuống biển không?”
Lão cười thách thức: “Quăng rồi thì đền em cho anh”
“Đi chụp hình giúp chị Nữ kìa”
Lão chen ngồi xuống cạnh tôi, gương mặt hiểu ý, miệng vẫn giả vờ ngạc nhiên một cách lộ liễu: “Em ghen?”
Tôi hoảng loạn trong lòng, vẫn cứng họng hỏi ngược lại: “Con mắt nào của anh thấy tôi ghen?”
“Con mắt trong tim anh thấy!”
Lão thong thả tuyên bố, tôi đạp lão đi ra chổ khác tiếp tục nghịch điện thoại. Lão ôm hai chân tôi, đặt cằm lên đầu gối tôi tiếp tục sự nghiệp chụp ảnh quấy phá tôi.