Trò chuyện một lúc thì Thẩm Vy xin phép về, Hạo Thần cũng nhanh chóng đứng dậy bước ra ngoài, tới gara anh bây giờ mới để ý đến chiếc xe hơi thể thao màu trắng kia. Thẩm Vy đắc ý nhìn anh cười khẩy
-Tôi chính là muốn thứ gì sẽ phải có thứ đó!!
-Tôi cũng không muốn chấp chứ gì với con gái, chỉ không hiểu tại sao em muốn lấy tôi!! Em không vì tiền thì rốt cuộc là vì cái gì?
-Vì địa vị của anh!! Tôi cần nó để lật đổ Lục Thị, đúng hơn là giành Lục Thị về tay tôi!!
Anh suy nghĩ một lát liền ngước mắt lên nhìn cô khẽ gật đầu
-Được, thời hạn hợp đồng?
-2 năm!! Sau này tôi không quên ơn anh đâu!!
-Tôi không cần cái ơn nghĩa của em, thứ tôi cần là. . .
Anh vừa nói vừa tiến lại gần cô khiến cô theo phản xạ mà lùi lại sau, đến khi áp cô vào mũi xe, anh cúi xuống nói nhỏ vào tai cô
-Tôi muốn xem sự thú vị trong gia đình em!! Tôi bắt đầu thích thú với những điều ở Lục Gia!!
Cô đẩy anh ra, ánh mắt giận dữ nhìn anh
-Không phải trò đùa đâu!!
Nói rồi cô quay người bước vào xe mà đóng sầm cửa lại khiến anh không khỏi giật mình. Khi xe cô ra khỏi Vũ Gia anh mới nhếch mép
-Không phải trò đùa sao? Nhưng tôi cứ thích xem nó là trò đùa đấy!!
Anh bước lên nhà nhìn ba mẹ mình đang cười tủm tỉm thì lắc đầu xin phép lên lầu. Anh thật ra cũng không muốn khiến ba mẹ buồn lòng, cứ chấp nhận lấy một người không yêu trong 2 năm vậy. . .hết hợp đồng thì chẳng ai can thiệp đến cuộc sống của ai. Lúc đó cũng chẳng ai dám ép anh về hôn nhân nữa.
Thẩm Vy vừa phóng xe về Lục Gia, bước lên nhà thấy lão đang ngồi xem tivi liền nhếch mép khinh bỉ
-Hôm nay mấy em chân dài không tới sao?
-Nghe bảo con mới từ Vũ Gia trở về??
-Ừm, tôi và anh ta sẽ cưới nhau!!
Cô tiến gần lại nhìn thẳng vào mắt ông Lục
-Vì thế, tôi cảnh cáo ông, nếu con đụng tới mẹ tôi thì tôi sẽ lập tức hủy đám cưới và hơn nữa tôi chẳng tha cho ông đâu!!
Cô bước lên lầu liền nghe giọng nói đau thương vang lên
-Bà ta là mẹ con, còn ta…ta chẳng phải là ba con sao? Tại sao lúc nào cũng lạnh nhạt với ta như vậy?
-Ba sao? Ông nghĩ mình xứng đáng?
Nói rồi cô quay bước lên lầu mặc người đàn ông kia vẫn đau lòng khôn siết mà ngồi dưới đấy. Dẫu sao, ở lão vẫn rất đong đầy tình phụ tử. Lão tuy không yêu mẹ cô nhưng lão vẫn luôn dành tình thương cho cô, chỉ là cô chẳng cần cài tình cảm ấy từ lão.