Thái thượng trưởng lão họ Tưởng quát lên.
– Ai —
Ti Nam Phong giơ tay lên, ngăn thái thượng trưởng lão họ Tưởng lại.
– Tưởng sư đệ, làm gì có ai hỏi như vậy, không hợp ý của ngươi thì muốn giết người sao?
Ti Nam Phong nói xong, ánh mắt lại nhìn lên người Huyền Thiên, nói:
– Hoàng Thiên, Lý Cuồng chỉ thăm dò thực lực của ngươi, ngươi làm gì để ý như vậy, với tư cách đệ tử thân truyền của các chủ, phải có độ lượng, nên có khí lượng tha người, ngươi đã làm hại hơn mười đệ tử nội môn bởi vậy mà chôn cùng, làm người không nên quá tuyệt, hiện tại mọi người đều biết thực lực của ngươi, cũng biết ngươi đáng sợ, cần gì phải đuổi tận giết tuyệt.
Huyền Thiên cười lạnh một tiếng, nói:
– Đại thái thượng trưởng lão thực rất biết nói chuyện, phạm vi chuyện này đến trong miệng ngài có thể tùy ý bịa đặt, đệ tử đảo ngược lại thành ác ma hại người, không nên nói bậy nha.
– Làm càn! Dám nói như vậy với Ti sư huynh!
– Không biết lớn nhỏ, trước mặt thái thượng trưởng lão ngươi làm gì có tư cách nói chuyện.
…
Lập tức, có mấy tên thái thượng trưởng lão gầm lên.
Ti Nam Phong ngược lại tươi cười đầy mặt, giống như không quan tâm.
– Ha ha, các vị sư đệ chớ tức giận, tiểu hài tử mà, nói chuyện có chút không biết lớn nhỏ, chúng ta cũng nên hiểu, không nên chấp nhặt với hài tử.
Giang Nhất Lưu cũng đang mỉm cười, Huyền Thiên lúc này mới phát hiện sư đồ này vĩnh viễn cười nhẹ nhàng, không có khác biệt.
Bàn tay Huyền Thiên đặt vào trong ngực, từ không gian giới chỉ móc một tấm lệnh bài ra, giơ lên.
– Ta không có tư cách nói chuyện với các ngươi sao?
Không ít thái thượng trưởng lão lập tức biến sắc.
– Cái gì! Là Thiên Tinh Lệnh?
Cho dù là Ti Nam Phong, khóe mắt cũng co rút lại.
Thiên Tinh Lệnh, phía trên có khắc Bắc Thần Các, đại biểu các chủ tới.
Nói cách khác, La Khiếu Dã không có mặt thì Huyền Thiên có Thiên Tinh Lệnh, cơ hồ tương đương với các chủ Bắc Thần Các, so với thái thượng trưởng lão còn hơn một cấp.
Đương nhiên Huyền Thiên có Thiên Tinh Lệnh không có khả năng chỉ huy thái thượng trưởng lão, những thái thượng trưởng lão này đại bộ phận đều là trưởng bối của La Khiếu Dã, cho dù là La Khiếu Dã cũng bảo trì tôn kính với bọn họ.
Huyền Thiên nói:
– Thiên Tinh Lệnh có công hiệu ghi lại hình ảnh ở gần, Lý Cuồng đã từng nói qua cái gì, đã làm cái gì, bên trong đều có ghi lại.
Lời này vừa nói ra, Thiên Tinh Lệnh phát sáng rực rỡ, trong hư không xuất hiện một ít cảnh tượng, chính là cảnh Lý Cuồng dẫn người tập sát Huyền Thiên, Huyền Thiên phản kích đắc thắng, bắt sống Lý Cuồng.
– Ta cùng Trử Hạo Bác sư huynh nghe theo lệnh của đại… Đại sư huynh.
Lý Cuồng trong cấm địa thí luyện nói ở trước mặt Huyền Thiên, lời này tái diễn lần nữa.
Đầu mâu trực chỉ Đại sư huynh Giang Nhất Lưu, ánh mắt đám thái thượng trưởng lão nhìn sang Giang Nhất Lưu.
Sắc mặt Giang Nhất Lưu bảo trì mỉm cười, nói:
– Lý Cuồng ngậm máu phun người, đây là giá họa cho ta, muốn giải vây cho mình, ta thân là đại đệ tử Bắc Thần Các, một lòng hy vọng Bắc Thần Các phồn vinh cường thịnh, nhân tài xuất hiện lớp lớp, sao có thể mưu hại đệ tử thân truyền của các chủ, đúng là chê cười.
Âm thanh Ti Nam Phong lạnh lùng nói:
– Mưu hại đệ tử thân truyền của các chủ, giá họa Đại sư huynh, đây là tội gì?
Trưởng lão đoàn ghế phụ Mục Hư Bạch chưởng quản hình phạt của Bắc Thần Các,
– Bầm thây tử tội!
Lý Cuồng lập tức xụi lơ trên mặt đất, toàn thân vô lực.
Trử Hạo Bác không ở Bắc Thần Các, Lý Cuồng chết không đối chứng, mặc dù nói ra Đại sư huynh, nhưng mà không có chứng cớ chân thật, ngược lại làm hắn rước lấy đại địch nhân
Ở trước mặt tất cả đệ tử nội môn, Lý Cuồng bị loạn kiếm phân thây, hóa thành thịt bầm.
– Hoàng Thiên sư đệ, nếu như ngươi cho rằng ngươi chết ta có thể làm các chủ Bắc Thần Các thì sai mười phần rồi.
Thời điểm Lý Cuồng thụ hình, Giang Nhất Lưu đi tới bên người Huyền Thiên.
– Bắc Thần Các đều do các chủ nói mới tính, chờ ngài ấy xuất quan, nếu như biết rõ ngươi chết sẽ nổi giận lôi đình, mà ta là người hiềm nghi lớn nhất, không có kết cục tốt, mặc dù không quan tâm mệnh của ta, cũng tuyệt đối không thể tiếp nhận đại vị các chủ.
– Hoàng Thiên sư đệ, ngươi nên cảnh giác cao độ, ngàn vạn không nên bị người khác châm ngòi, nếu ngươi chết ta cũng bị hại, tuyệt đối không có chỗ tốt.
Sau khi Giang Nhất Lưu nói xong liền quay người bỏ đi.