“Đúng rồi, cái anh muốn chính là hiệu quả này!”
Thạch Văn Bỉnh cuối cùng dặn dò: “Cất kỹ thuốc, tuyệt đối đừng để lộ sơ hở.”
Scarlett gật đầu: “Yên tâm, làm chuyện này, em rất giỏi.”
Hai người sau khi lên kế hoạch tỉ mỉ xong thì quay lại hội trường, ngồi lại vị trí của bọn họ.
Khi ngồi xuống, Thạch Văn Bỉnh vô tình hay hữu ý nhìn Tân Uẩn, thu trọn cả người cô ta vào trong mắt, không nhịn được mà liếm môi.
Ưu vật nhân gian như vậy, bản thân không thể tự mình hưởng thụ, khó tránh có hơi không cam tâm.
Có điều không sao cả, chỉ cần có thể nhìn thấy cảnh giằng co, tiếng hét khàn khàn đầy đau đớn của Tân Uẩn, vậy cũng đủ rồi.
Anh ta cố tình nói với Tân Uẩn: “Bác sĩ Tân, một cô gái như cô, ở loại nơi như Nam Thành phải chú ý an toàn của bản thân nha.”
Tân Uẩn hừ lạnh một tiếng, không quan tâm anh ta.
Bớt tiếp xúc với Thạch Văn Bỉnh thì rất an toàn.
Thời gian nghỉ ngơi 15 phút đã kết thúc, MC lên sân khấu, tiếp tục tiến hành hoạt động đấu giá.
Tiếp theo, món vật phẩm đấu giá thứ bảy lên sân khấu, là một chiếc ghế thái sư cổ đại, sau một hồi cạnh tranh kịch liệt, đã được người ta mua với giá 660 triệu.
Cuối cùng, món vật phẩm đấu giá thứ tám khiến người ta chờ đợi rất nhiều giờ— Biển Thước thần châm!
Trên sân khấu, trong chiếc xe nhỏ, một hàng kim châm màu bạc được bày ở trước mắt mọi người.
MC nói: “Thiết nghĩ mọi người cũng tìm hiểu rồi, bộ ngân châm này, là thần châm do thần ý Biển Thước ở thời cổ đại dốc lòng thiết kế ra, là kỳ tích của giới y học.”
“Nếu có thể có được bộ thần châm này, sẽ khiến y thuật của bác sĩ tăng trưởng một cách lớn nhất.”
“Thậm chí, có tác dụng kỳ diệu như khải tử hồi sinh.”
“Thần châm như vậy, tác dụng phi phàm, giá trị đương nhiên cũng bất phàm.”
“Giá khởi điểm: 45 tỷ, mỗi lần tăng giá không thấp hơn 6 tỷ. Bây giờ, chính thức bắt đầu cạnh tranh!”
Ánh mắt của tất cả mọi người đều đặt trên bộ ngân châm đó, nói tốt, đó thật sự là tốt, nhưng đối với một người bình thường, giá trị có bao nhiêu chứ?
Mỗi một người đều đang tính toán, có nên đấu giá không.