
Nhìn lại lần nữa, thì điện thoại đã bị Trương Thác cúp máy rồi.
Diêm Lập thấy Hội Trưởng Mã gọi điện thoại xong, liền hỏi: “Thế nào, Tiểu Thần Y đã tới chưa?”
_ _ Khuôn mặt Hội Trưởng Mã đầy chua xót: “Thầy Diêm à, hình như, xảy ra chuyện rồi.”
“Chuyện gì vậy?” Diêm Lập nhíu mày hỏi, không phải Tiểu Thần Y hôm nay lại không đến đấy chứ?
Hội Trưởng Mã lắc lắc đầu, không biết nên giải thích cho Diêm Lập như thế nào, nên ông bèn đứng dậy.
Tại Viện Trung Y, đã xây sẵn một cái bục giảng, để cho Trương Thác và những người khác đến đào tạo.
Hội Trưởng Mã bước lên bục giảng, cằm mic lên: “Alo, mọi người im lặng, im lặng một chút.”
Hội Trưởng Mã vừa lên tiếng, Viện Trung Y vốn dĩ ồn ào, lập tức liền trở nên yên tĩnh lại, tất cả mọi người đều nhìn về phía Hội Trưởng Mã.
Đồng thời, lúc Hội Trưởng Mã đứng trên bục giảng, liền đưa mắt nhìn lướt xuống phía dưới, trong đám người ấy, đã nhìn thấy bóng dáng của Trương Thác.
Hội Trưởng Mã từ bục giảng đi xuống, bước về phía Trương Thác.
Mọi người trong hội trường, ánh mắt đều dõi theo bóng dáng của Hội Trưởng Mã.
Hội Trưởng Mã bước đến trước mặt Trương Thác, cẩn thận từ tốn hỏi: “Tiểu | Thần Y à, đã xảy ra chuyện gì sao?” } “Làm gì có.” Trương Thác lắc đầu: “Có thể xảy ra chuyện .
gì chứ, tôi còn đang đợi nghe giảng bài đây.”
“Tiểu Thần Y à, cậu đừng nói những lời giận dỗi thế.” Hội Trưởng Mã tỏ ra khuôn mặt lấy lòng tươi cười hỏi: “Cậu vừa nói tốn 15 vạn để vào hội trường, là ý gì vậy?”