Hai kiếm của Cố Thanh Sơn khẽ động.
Mấy đạo kiếm mang xé rách bóng tối, nổ tứ tán.
Quái vật bị chém nát vụn theo kiếm phong ác liệt bay tán loạn.
Trong hang động đen tối như có một trận mưa máu đổ xuống.
Mùi máu của thi thể yêu ma càng khơi dậy hung tính của các yêu ma hơn, chúng bắt đầu gầm to.
Một tiếng gầm vang lên.
Đằng sau, những tiếng gào hung ác như thủy triều cuộn sóng.
Hang động đen tối lập tức không ngừng rung động.
Càng lúc càng nhiều yêu ma cảm nhận được khí tức linh hồn trên người Cố Thanh Sơn.
Đây là thứ chúng khao khát.
Tất cả bọn chúng đều hành động.
Toàn bộ yêu ma trong hang động đen tối như dòng nước cuộn trào nhanh chóng tràn khắp hang động.
Cố Thanh Sơn đột nhiên đứng yên trên vách đá.
Hắn đổi thành danh hiệu “Thích Khách Vương Bài” rồi lại cố gắng thả thần niệm, quét một lượt tất cả các quái vật.
Lúc này đã có mấy chục con quái vật bò tới.
“Các ngươi canh giữ giao lộ địa ngục sao không thử đi thăm địa ngục đi.”
Cố Thanh Sơn đánh giá đám quái vật, nói.
Đám quái vật gào thét, bao vây hắn chặt kín.
Càng lúc càng nhiều quái vật chạy tới.
Tất cả những linh hồn muốn tiến vào Hoàng tuyền đều bị chúng tiêu diệt ở hang động này.
Bọn chúng thích cái kiểu vồ mồi há miệng chờ sung rụng này.
Trong bóng tối.
Cố Thanh Sơn khẽ nói: “Thấy các ngươi chuyên nghiệp như vậy, ta sẽ đích thân tiễn các ngươi xuống đó.”
Lời còn chưa dứt, một đóa hoa hắc ám xuất hiện ở vách đá.
Kiếm ảnh nộ phóng, bí kiếm Họa Ảnh!
Tất cả kiếm ảnh đột nhiên tản ra, hóa thành lưu quang màu đen bay lượn.
Đám yêu ma giống như bị rơi vào cối xay thịt, từng tấc huyết nhục không ngừng bị chém nát.
Một trận mưa máu trút xuống khắp nơi.
[Ngài nhận được 10 điểm hồn lực.] [Ngài nhận được 17 điểm hồn lực.] [Ngài nhận được 8 điểm hồn lực.] [Ngài một kích miễu sát đối phương, đã trả lại linh lực.] [Ngài một kích miễu sát đối phương, đã trả lại linh lực.] [Ngài một kích miễu sát đối phương, đã trả lại linh lực.]…
Cố Thanh Sơn thu kiếm, cúi đầu nhìn hang động bên dưới.
Hang động rộng mấy ngàn thước chen chúc yêu ma.
Bọn chúng bị huyết nhục thấm ướt cả người nhưng vẫn nôn nóng lao tới, muốn nuốt linh hồn thơm ngon.
Tâm ý Cố Thanh Sơn khẽ động thả Địa kiếm ra.
Danh hiệu chiến thần cũng đổi, chuyển sang “Du kích tướng quân”.
“Giết thoải mái đi, ta không tin yêu ma có thể cản được tấn công của ngươi.” Cố Thanh Sơn nói.
“Được.” Địa kiếm vo ve nói.
Kiếm như lưu quang, chém thẳng yêu ma.
Thực tế, không có kiếm tu thi triển kiếm quyết, phi kiếm thông thường không thể nghênh địch.
Trừ phi phi kiếm có tồn tại khí linh mới có thể để kiếm linh thao túng đơn giản, sử dụng vài chiêu đâm chém cơ bản.
Địa kiếm tự hành động nên rất nghiêm túc bay xuống.
Chém.
Chém.
Chém nhanh.
Địa kiếm trừ chém ra căn bản chẳng làm việc gì khác.
Nhưng trong hang động đen tối không một yêu ma nào có thể cản được một chém tám mươi sáu triệu ba trăm bảy mươi nghìn cân của Địa kiếm!
Cố Thanh Sơn đứng trên không.
Hắn nhàn nhãn nhìn Địa kiếm trảm yêu trừ ma.
Giao diện Chiến Thần đang không ngừng xuất hiện những thông báo chiến đấu.
[Ngài nhận được 17 điểm hồn lực.] [Ngài nhận được 11 điểm hồn lực.] [Ngài nhận được 21 điểm hồn lực.]…
Mặc dù thăm dò yêu quái mỗi giây tốn 10 điểm hồn lực nhưng sau khoảng một tiếng chém giết, hồn lực của Cố Thanh Sơn đã trở về 3000 điểm.
Cố Thanh Sơn hết sức hài lòng với thu hoạch này.
Vào lúc hắn đột nhiên thu lại Địa kiếm, đám yêu ma còn náo loạn lúc nãy giờ đây đã biến mất hết rồi.
Điều này khiến hư không càng thêm bí ẩn.
Vẻ mặt Cố Thanh Sơn dần ngưng trọng.
Chẳng biết từ lúc nào, cả hang động đen tối đã rơi vào yên tĩnh.
Cố Thanh Sơn chắc chắn mình chưa hề giết hết tất cả yêu ma.
Trong thần niệm của hắn, mấy yêu ma cảnh giới quá thấp đang áp sát vào tường đá không nhúc nhích.
Nhìn vẻ hoảng sợ của chúng, mình chỉ cử động một cái bọn chúng sẽ lập tức bị dọa bỏ chạy.
Cố Thanh Sơn điểm nhẹ chân một cái bay thẳng vào sâu trong hang động.
Lần này, bóng tối thật sự nuốt lấy hắn rồi.