Vương Hồng Hiền rống lên giận dữ, hai mắt ngấn lệ.
Vương Hải là đứa con ông ta yêu thương nhất, cũng là đứa con ông ta kì vọng nhất, tương lai rất có khả năng sẽ kế thừa vị trí chủ gia tộc.
Nhưng hôm nay, Vương Hải đã bị giết ngay trước mặt ông ta.
Chuyện đau thương lớn nhất trong đời chính là người đầu bạc phải tiễn kẻ đầu xanh.
Hiện giờ, ông ta chỉ muốn giết Dương Thanh và Mã Siêu để báo thù cho con mình mà thôi!
“Câm mồm!”
Vương Hổ giận dữ hét lên.
Tính tình lão ta vốn rất nóng nảy, nhưng lão ta mới là người đứng đầu nhà họ Vương này.
Nếu quả thật có thể giết Dương Thanh và Mã Siêu, lão ta còn nhịn tới bây giờ làm gì?
Nhà họ Hoàng không ra mặt, lão ta không dám hành động liều lĩnh.
“Được, nếu bố không muốn báo thù thay cho thằng Hải nhà con thì để tự con làm!”
Vương Hồng Hiền đã bị thù hận làm mờ lí trí.
Ông ta rống lên: “Ra đây!”
Dứt lời, bốn gã cao thủ áo đen chạy vọt vào.
“Lui hết ra ngoài cho tôi!”
Sao Vương Hổ có thể cho phép Vương Hồng Hiền làm liều? Lão ta vội vàng giận dữ hét.
Chỉ có điều, bốn gã mặc áo đen kia không hề để ý tới lão ta, chỉ nhìn chằm chằm Dương Thanh và Mã Siêu.
“Bố ạ, bọn họ là người của con, chỉ nghe lệnh con thôi!”, Vương Hồng Hiền đỏ bừng mắt nói.
“Anh dám lén lút chiêu mộ sát thủ?”, Vương Hổ cả giận quát.
Vương Hồng Hiền là người thừa kế vị trí chủ gia tộc, đương nhiên phải có người của riêng mình.
Là người của một gia tộc lớn, lại nằm trong vòng xoáy tranh giành quyền thế của gia tộc, mặc dù ông ta đã được chọn làm người thừa kế nhưng vẫn có thể bị thay thế bất cứ lúc nào.
Nếu không có một vài thủ đoạn tự bảo vệ mình, ông ta lấy gì đấu lại đám anh em suốt ngày nhòm ngó vị trí của mình?
Không chỉ Vương Hồng Hiền, những thành viên khác thuộc dòng chính nhà họ Vương đều âm thầm bồi dưỡng cao thủ.
Vương Hổ cũng là từng trải, sao lão ta có thể không biết?
Chỉ có điều, trước giờ vẫn chưa có ai dám trắng trợn khoe khoang sát thủ mình tự bồi dưỡng trước mặt lão ta thế này.
Vương Hồng Hiền là người đầu tiên!
“Bố, con biết bố đang rất tức giận, nhưng dù có phải buông bỏ vị trí người thừa kế này, con cũng phải báo thù cho con trai!”, Vương Hồng Hiền nghiến răng nói.
“Anh đi ra ngay cho tôi!”, Vương Hổ cả giận quát.
Vương Hồng Hiền lắc đầu, sau đó quay sang phía Mã Siêu, nghiến răng nghiến lợi nói: “Mày, phải chết!”
“Giết nó cho tôi!”
Ông ta lớn tiếng ra lệnh, bốn gã sát thủ đồng loạt xông về phía Mã Siêu.
Mọi người đều cả kinh!
Mã Siêu lạnh lùng nói: “Các người đã muốn chết như vậy, tôi sẽ tiễn các người một đoạn!”
.