Tiếp đó là mấy người Liễu Giai Nhàn cùng Tư Đồ Thanh Thanh cũng đã có mặt trước. Họ cùng nhau ngồi cầu phúc nghe sư phụ giảng phật pháp.
Triệu Hàm liếc nhìn về phía Tô Mạn Nhi đang ngồi, nàng ta cũng nhìn lại sau đó nhanh chóng quay mặt đi.
Động tác của hai người rất nhanh, chỉ liếc qua một cái, rồi làm như không có chuyện gì, tiếp tục nghe giảng đạo, có điều một ánh mắt này lại khiến Tư Đồ Thiên Tuyết nắm bắt được chút thông tin, hai người kia cố làm ra vẻ tự nhiên, rõ ràng là kỳ lạ. Theo đạo lý bọn quen biết nhau nên chú ý tới nhau là điều bình thường nhưng hôm nay lại cẩn trọng như vậy, hôm nay từ đầu đến cuối đều làm như không nhìn thấy nhau, khác thường chắc chắn có mưu.
Khóe miệng Tư Đồ Thiên Tuyết nở nụ cười, xem ra hôm nay có trò hay, không chỉ có một bọn họ hợp tác đối phó nàng sao, chỉ sợ đến cuối cùng Triệu Hàm cùng Tô Mạn Nhi cũng không như ý nguyện vì sao ư, đương nhiên bọn họ đối phó là nàng vậy thì hôm nay kế hoạch của nàng thực hiện luôn thôi.
*
Trong khi đó Đông Phương Huyền Phong đang cùng Chu Tước Thanh Long cùng Huyền Vũ đang cưỡi ngựa đi hướng Thiên Quan tự.
Sau khi hắn nhận được tin Thưởng hoa yến tổ chức sớm thì đã nhanh chóng hoàn thành công việc nhanh hơn để về kinh thành.
Sau mấy ngày bận rộn, hắn lên ngựa không nghỉ ngơi chạy về kinh thành cuối cùng thì cũng sắp gặp được nàng.
Mà ở đằng sau ba người Chu Tước Huyền Vũ Thanh Long đang dốc hết sức để đuổi theo chủ tử.
” Huyền Vũ Thanh Long chúng ta dừng lại nghỉ ngơi có được hay không ” hắn thật sự rất mệt mỏi. Sau khi hồi tổng bộ Hàn tinh các giải quyết công việc xong hắn liền đi Đông Châu nhưng ai biết được khi hắn đến Đông Châu lại thấy được chủ tử đang chuẩn bị lên ngựa hồi kinh thành.
Hắn còn chưa được nghỉ ngơi đã phải theo chủ tử hồi kinh thành trên đường đi còn không nghỉ ngơi nữa chứ.
” Chu Tước ngươi thôi than vãn đi chúng ta sắp tới Thiên Quan tự rồi nghỉ ngơi gì ” Huyền Vũ liếc qua Chu Tước khinh thường.
*
Sau khi Hiên Viên Ngọc bước ra mật thất hắn nhìn thấy phụ thân, mẫu thân, thúc thúc,…..đều đang đứng bên ngoài.
Hắn biết được họ biết thời cơ đã đến rồi hắn nhìn về người phụ thân đang đứng.
” Ngọc Nhi con cùng phụ thân đi thư phòng ” Hiên Viên Giác xoay người.
Hiên Viên Ngọc đi theo sau Hiên Viên Giác đến thư phòng.
” Ngọc Nhi con đã nhìn thấy gì trong mật thất “.
” Phụ thân trong mật thất con nhìn đến bốn câu thơ nói đến hai người được chọn “.
” Một trăm năm sau,
Thiên hạ đại loạn.
Long Phượng song tinh,
Thiên hạ thái bình. “.
” Ngọc Nhi phụ thân mới lúc nãy đã bói một quẻ người con muốn tìm ở phía Đông ” Hiên Viên Giác nghe đến bốn câu thơ cũng không nói gì vì ông cũng đã tính được tùy là không còn nhìn thấy được tương lai nhưng ông có thể bói toán.
” Ý của phụ thân là người dược chọn đang ở Đông Dạ quốc sao ” Hiên Viên Ngọc hỏi.
” Thiên cơ không thể tiết lộ phụ thân đã hết sức rồi chỉ biết họ ở Đông Dạ quốc cụ thể là ai thì không thể biết trước được, cho nên Ngọc Nhi bây giờ con chỉ có thể tự mình tìm ra hai người đó ” Hiên Viên Giác nói.
” Vâng phụ thân “.
” Lần này xuống núi con phải bình an trở về thôi chúng ta ra ngoài thôi “.
Hiên Viên Giác cùng Hiên Viên Ngọc cùng nhau ra ngoài, sau khi nói chuyện cho mọi biết hắn đi về phòng.