Thần Thiên Tử lại chán ghét liếc Hàn Sâm, sau đó mới nhìn Dương Mạn Lệ nói:- Không phải tôi nghi ngờ ánh mắt của tổ trưởng Dương, nhưng người này không được, mong tổ trưởng Dương chọn lại một người khác.
Dương Mạn Lệ khẽ nhíu mày, nhưng lần hành động này là do Thần Thiên Tử làm chủ, tài nguyên cũng đều do Thần Thiên Tử cung cấp, thần xạ tổ chỉ tới phụ trợ Thần Thiên Tử, Thần Thiên Tử có yêu cầu này, Dương Mạn Lệ cũng không có cách nào cự tuyệt.
– Triệu Hoa, cậu tới đây.
Dương Mạn Lệ không có cách nào khác, đành phải để Hàn Sâm quay về đội ngũ, lại tìm một đội viên khác đi ra.
Thần Thiên Tử lạnh lùng nhìn Hàn Sâm trở lại đội ngũ, trong mắt tràn đầy lãnh ý.
– Sâm ca, cậu thật xui xẻo, vốn có cơ hội lấy được hai mươi mũi tên Tinh Mang, còn có thể bắn chết sinh vật thần huyết, thế mà hết cơ hội rồi.
Tô Tiểu Kiều tiếc hận nói.
– Không sao cả.
Hàn Sâm nhún vai, mặc dù không lấy được hai mươi mũi tên Tinh Mang kia có chút đáng tiếc, nhưng trong túi tên của hắn còn có một mũi tên còn mạnh hơn cả mũi tên Tinh Mang, cũng không phải hoàn toàn không có cơ hội bắn chết sinh vật thần huyết.
Mọi người mai phục trên sườn đồi, đều tự tìm một vị trí, thi nhau lấy ra cung tiễn, cài mũi tên lên dây cung, chỉ chờ sinh vật thần huyết từ phía dưới bay lên thì sẽ bắn ra một kích trí mạng.
Hàn Sâm và Tô Tiểu Kiều tìm một vị trí thoải mái, nhưng vừa mới dừng lại ở chỗ này, đã thấy Thần Thiên Tử đi tới, lạnh giọng nói ra:- Đám phế vật các người đứng gần như vậy làm gì, tránh ra một chút.
Nói xong, người bên cạnh Thần Thiên Tử đã đẩy Hàn Sâm và Tô Tiểu Kiều sang một bên, trong lòng Tô Tiểu Kiều vô cùng tức giận, hung hăng lườm bọn họ một cái.
Hàn Sâm kéo tay Tô Tiểu Kiều:- Đứng ở đâu mà chả giống nhau, chúng ta đi qua bên kia.
– Khinh người quá đáng!Tô Tiểu Kiều hận nghiến răng ra.
– Quân tử báo thù mười năm không muộn, đợi lát nữa sinh vật thần huyết kia ra, chúng ta bắn một mũi tên giết nó, biết đâu lại đạt được thần huyết thú hồn, đến lúc đó xem Thần Thiên Tử khóc như thế nào.
Hàn Sâm vừa lôi kéo Tô Tiểu Kiều đi về một chỗ khác, một bên cười hì hì nói.
– Nào có đơn giản như vậy, sườn đồi này rộng tới 300~400m, trên sườn đồi đối diện lại có người của Thần Thiên Tử mai phục, nếu sinh vật thần huyết kia bay lên, cũng cách chúng ta quá 100m, cho dù mũi tên Tinh Mang bắn trúng chỗ yếu hại, chỉ sợ cũng không làm tổn thương được nó, huống chi trên tay chúng ta lại không có mũi tên Tinh Mang, lại càng không khả năng tổn thương tới nó, chỉ là đến cho đủ mặt, phân tán sự chú ý của sinh vật thần huyết mà thôi.
Tô Tiểu Kiều cười khổ nói.
– Không phải cậu cũng không thiếu tiền sao? Sao không mua mấy mũi tên Tinh Mang?Hàn Sâm nghi ngờ nhìn Tô Tiểu Kiều, hắn nhớ Tô Tiểu Kiều rất có tiền, một mũi tên Tinh Mang100 vạn, với y mà nói cũng không tính là gì.
– Mua thứ đồ kia làm gì? Chưa nói giá thành đắt kinh khủng, bắn ra chưa chắc có thể thu về được, 100 vạn một mũi, tùy tiện bắn bảy tám mũi tên, ai cũng không chịu được.
Hơn nữa cho dù bắn sinh vật biến dị, bắn không trúng chỗ hiểm thì một chút tác dụng cũng không có, có số tiền kia, tôi tình nguyện để mua thêm chút thịt biến dị.
Tô Tiểu Kiều thấp giọng nói với Hàn Sâm:- Giá cả thép Z trên thị trường cao vãi hồn, Thần Thiên Tử là thiếu gia tập đoàn Tinh Vũ, tập đoàn Tinh Vũ lại có mỏ thép Z, lại có nhà xưởng chuyên môn chế tác vũ khí hợp kim thép Z, trên thực tế mũi tên này với y mà nói không đáng bao nhiêu, mũi tên có hàm lượng thép Z 1%, giá vốn một mũi nhiều lắm cũng chỉ một hai vạn thôi.
– Lợi nhuận kếch sù như vậy?Hàn Sâm giật mình nhìn Tô Tiểu Kiều.
– Hết cách rồi, hiện tại mỏ thép Z trên cơ bản đều bị mấy tập đoàn đọc quyền, hơn nữa kỹ thuật hợp kim thép Z cũng chưa hoàn thiện, rất khó sản xuất ra hợp kim Z có hàm lượng thép Z 5% trở lên, vượt qua 5%, hợp kim Z sẽ giòn giống như thủy tinh, vốn không thể dùng làm binh khí.
Tô Tiểu Kiều giải thích một chút cho Hàn Sâm.
Khi hai người đang nói chuyện, đột nhiên nghe thấy dưới sườn đồi truyền đến một tiếng thét dài như rồng ngâm, cả hai vội vàng cầm cung tiễn lên nhìn xuống dưới.
.