Sờ tiến cánh tay trái, cũng vặn lại xương bị gãy, nàng nuốt xuống một viên Sinh cốt đan chịu đựng.
Đau nhức không kém chút nào tắm nước thuốc.
Trong khi đợi xương tiếp nối lại nàng nghĩ: Luyện thể cần nhanh chóng tăng lên, da thịt bên ngoài đã củng cố nhưng xương cốt ta vẫn chỉ là người bình thường.
Đợi cho tay trái có thể hơi cử động, Chung Ly liền lấy ra thuốc bột giúp Doãn Ứng Nguyệt băng bó vết thương. Lúc này vẫn thi thoảng có phép thuật đập tiến nàng trận pháp.
Chung Ly hai mắt giật giật nói thầm:
” Các ngươi chiến đấu liền cút ra xa xa chút, thèm muốn trận bàn của bổn cô nương?”
Chờ thêm vài canh giờ nghe bên ngoài đánh nhau hình như đã ngừng lại, Chung Ly mở ra một góc trận pháp xem xét.
Bên ngoài là la liệt xác người, hầu hết là luyện khí kỳ tu sĩ từ trên không hạ truỵ, xác chết có chút không thành hình dạng, máu tươi vẩy khắp nơi. Thấy vậy, nàng để lại Ứng Nguyệt trong trận pháp liền ra ngoài thăm dò, Tần Xuyên không biết có may mắn thoát khỏi.
Đi qua xem xét từng xác chết, không mong muốn cái nào là nàng quen thuộc gương mặt. Máu tươi thấm đẫm y phục đã khó có thể nhận ra màu sắc vốn có vì vậy nàng không dám bỏ sót người nào. Đi thêm một đoạn, lúc này bỗng dưng nàng nghe thấy tiếng đánh nhau. Không kịp tránh, chiến đấu đã nhanh chóng lan đến gần nàng. Rút ra kiếm chém bay vài đạo pháp thuật mất khống chế đâm tới, Chung Ly mới để ý thấy người đang đánh nhau là nam nhân áo đen đêm qua. Chiến đấu với hắn là một người đeo mặt nạ thủ đoạn hung ác. Tiền bối áo đen sắc mặt đã trắng bệch, trên người thương tích không ngừng đổ máu. Nhìn thấy nàng liền có chút giật mình, lơ đãng đã bị một chuỳ đất lao đến đánh bay. Đeo mặt nạ người mang theo vũ khí muốn chém đến hắn đầu thì lúc này một đạo kiếm khí lao đến chặn lại hắn đại rìu.
Không dám lộ mặt người liền càng hung ác trở tay ném đến ba đạo mũi tên về phía nàng. Chung Ly vội vàng nâng kiếm chém nhưng đã bị lực phản lại quăng ngã. May mắn vài giây ấy đã giúp nam tử áo đen tránh thoát thế bị động. Hai người lại tiếp tục chiến đấu, pháp thuật văng khắp nơi khiến cây cối xung quanh đổ rạp.
Lại tránh thoát một nhát rìu, nam tử trở tay mang theo kiếm đâm đến. Thân kiếm bao bọc bởi hơi thở lạnh lẽo chém ngang thắt lưng kẻ thù. Đeo mặt nạ người sau khi bị trúng một kiếm tốc độ liền chậm lại. Vẫn luôn quan sát tình hình, nhân lúc này Chung Ly chém đến một đạo kiếm quang, chớp mắt chiêu thức đã đến trước mặt tên cầm rìu. Hắn thân thể trì độn vì vậy đã không thể tránh đi, kiếm khí nhập vào da thịt liền có máu tươi vẩy ra. Không đợi hắn sửng sốt, mười mũi tên băng xuất hiện từ nam tử áo đen tay đâm đến đối thủ biến hắn thành một cái sàng. Chiến đấu đến đây đã kết thúc.
Chung Ly sờ có chút tê liệt tay trái, xách theo kiếm đứng cách quỵt nợ người một khoảng an toàn nói:
” Ngươi hôm qua chạy quá nhanh, có nhớ ra thiếu ta thứ gì không?”
Hắn trắng bệch gương mặt vậy mà bỗng dưng phì cười:
” Ta chưa có vị hôn thê, nếu cô nương muốn giới thiệu mình sư tỷ có thể đưa ta đến gặp.”
Nhìn máu me ướt đẫm toàn thân nhưng vẫn toả ra mị lực nam nhân nàng có chút thở dài nói:
” Tiếc là ta sư tỷ trong tai nạn vừa rồi đã mất tích. Vậy ngài hãy hỗ trợ ta tìm kiếm người đi.”
Vừa nói nàng vừa đảo qua xung quanh xác chết.
” Sư tỷ ngươi trông như thế nào?”
” Tóc đen dài, dưới mắt có một nốt ruồi, y phục màu xanh lam, rất trẻ tuổi.”
” Tiểu hữu không phải nói ngươi sư tỷ tìm kiếm lang quân đã tám mươi năm? Vậy sao đặc điểm nhận dạng lại là rất trẻ?”
” Tám mươi tuổi rất già sao? Ta sư phụ hai trăm tuổi vẫn anh tuấn trẻ trung đâu!”
Vừa nói nàng lại lật qua vài cái xác, may mắn không có quen mặt. Nàng trong lòng có tin tưởng vô cùng lớn với Tần Xuyên, cảm giác người này sẽ không thể dễ dàng ngã xuống như vậy!
Nhìn qua nam nhân kia, thấy hắn không tìm kiếm mà ngồi xuống trị thương, nàng cũng đành mặc kệ tiếp tục công việc.
Đi đến cạnh rơi rụng phần đầu thuyền, Chung Ly thấy dưới hai xác chết thò ra một cánh tay trông rất quen mắt. Vội đẩy ra xác chết thấy nằm phía dưới là Tần Xuyên, chỉ là vị này sắc mặt trắng bệch đang ngất xỉu. Kiểm tra Tần sư tỷ thân thể thấy không có vết thương, có vẻ như thương tổn đều ở bên trong. Hẳn Tần Xuyên rơi xuống vẫn còn tỉnh táo sau đó kéo hai xác chết giúp bản thân che chắn.
Nhét cho Tần sư tỷ vài viên đan dược bổ sung linh khí, nàng ở một bên yên tĩnh ngồi chờ.
Tỉnh lại trước không phải là Tần Xuyên mà là người kia áo đen nam tử. Hắn trên người máu đã cầm liền tiến đến cạnh nàng. Chung Ly giơ kiếm cảnh giác nhìn, hắn chỉ liếc mắt xem kỹ nàng nói:
” Ngươi giúp ta một tay tiêu diệt địch nhân còn đề phòng như vậy?”
” Giúp ngài là vì không còn lựa chọn khác, nếu ngài thua ta cũng sẽ bị diệt khẩu.” Tên mới chết đeo mặt nạ là không muốn để người khác thấy. Hắn giết xong người liệu có tha cho kẻ chứng kiến lúc đấy? Câu trả lời tất nhiên là không. Thế nên không suy nghĩ lâu nàng liền ra tay giúp đỡ nam tử này, ít nhất hắn sẽ có một nửa phần trăm như hôm qua không sát nàng.