Thời gian còn lại là 2 phút, Trở Về Chân Ngã đã tích lũy được 19 mạng.
Dưa Hấu: “Sếp ơi, em hơi hoảng rồi á.”
Túc Mạc tiếp tục tìm kiếm Ngọc Hộ Thân, cậu vô cùng quen thuộc địa hình Núi Võ Khúc, cậu và Dưa Hấu đã tìm hơn nửa quả núi, nếu Ngọc Hộ Thân cuối cùng ở đây thì dựa theo cơ chế đổi mới ngẫu nhiên của bản đồ, Ngọc Hộ Thân sẽ rơi xuống rải rác, có lẽ chỗ này có một cái…
Nghĩ vậy, cậu bỗng nhìn thấy trên ngọn cây nào đó có ánh sáng chợt lóe, thình lình, cậu phát hiện Ngọc Hộ Thân đang lơ lửng dưới tàng cây kia. Túc Mạc kéo tay Dưa Hấu lại theo bản năng, lùi về phía sau thân cây, mưa tên che trời lấp đất đánh úp tới, chỗ đứng ban đầu của bọn họ đã cắm đầy mũi tên.
Dưa Hấu mãi mới phản ứng lại: “Đù móa! Là Trở Về Chân Ngã!”
Thế công của mũi tên hết sức hung mãnh, chỉ vô ý xíu thôi là mất mạng ngay.
Túc Mạc lập tức căng thẳng, hèn gì Ngọc Hộ Thân cuối cùng chưa ai nhặt được, e là Trở Về Chân Ngã đã phát hiện khối ngọc kia ngay từ đầu rồi ngồi canh chỗ này, đánh chết từng con mồi đến gần.
Thời gian còn lại 1 phút, Trở Về Chân Ngã nấp ở trên cây nhảy xuống dưới.
Túc Mạc chợt nghĩ ra gì đó: “Chúng ta khống chế Trở Về Chân Ngã đi.”
Dưa Hấu váng đầu: “Chi vậy, cậu ta là thợ săn đó, chúng ta không đánh chết được.”
“Nhưng có thể khống chế mà.” Túc Mạc: “Không phải cậu lo là cậu ta sẽ ăn mạng xong trước à? Còn 1 phút, chúng ta kéo chân để cậu ta không hoàn thành nhiệm vụ, kéo cho tới khi hết 1 tiếng này.”
Dưa Hấu nghe thấy hợp lý, lập tức sẵn sàng, chuẩn bị ẩn thân.
Túc Mạc nhìn qua địa hình bên dưới, phán đoán vị trí hành động của Trở Về Chân Ngã: “Đừng ẩn thân, đi lướt vòng ra sau.”
Dưa Hấu là thích khách đứng top 5, đương nhiên thao tác không đùa được, nhờ lời nhắc của Momo, hắn ta lập tức nắm được sách lược đại khái, sau khi mở trạng thái khai hỏa toàn bộ thì đi lướt vòng ra sau. Địa hình Núi Võ Khúc phức tạp, hiện tại mưa lớn khiến tầm mắt mơ hồ, đây là thời cơ tốt nhất để đi lướt đánh lén.
Thời gian đếm ngược còn 40 giây, Trở Về Chân Ngã nhanh nhẹn đáp xuống, sau đó mau chóng vọt về phía bọn họ, hiển nhiên là định hoàn thành giết mạng ở mấy giây cuối cùng.
“Cậu trái, tôi phải.”
Túc Mạc gọi mấy thú triệu hoán, khi bóng dáng Trở Về Chân Ngã xuất hiện trong phạm vi kỹ năng thì lập tức tấn công, đối phương nhanh nhẹn tránh đòn, một mũi tên bắn lén xẹt bên chân Túc Mạc. Mũi tên của xạ thủ có lực tấn công cơ bản cao, combo tức thời càng nhiều thì uy lực của mũi tên càng mạnh. Túc Mạc nhờ địa hình núi rừng yểm hộ chạy trốn, thú triệu hoán thì đối mặt với mưa tên của Trở Về Chân Ngã, tranh thủ trì hoãn đòn tấn công của đối thủ.
Lại thêm một đợt bắn lén đánh úp tới, Túc Mạc nhảy lên cây tránh đòn.
Nhanh quá! Lần đầu tiên Túc Mạc gặp được xạ thủ có tốc độ tấn công nhanh như vậy trong Thiên Hoàn, hơn nữa thao tác của người này không tồi, tránh được khống chế của thú triệu hoán rất nhiều lần, đồng thời nắm chắc cơ hội tấn công liên tục. Nếu không phải Túc Mạc di chuyển nhanh thì đã sớm bị mũi tên của đối phương bắn tan tác rồi.
Sau phen giao tranh kịch liệt, khoảng cách giữa hai người ngày càng rút ngắn, lúc Túc Mạc thấy rõ đối phương thì Trở Về Chân Ngã cũng thấy được cậu. Vừa giáp mặt, cung tên kéo căng trên tay của Trở Về Chân Ngã chợt khựng lại.
Ngay khoảnh khắc ấy, anh đổi hướng bắn, một kích khóa chặt thích khách đang định đánh lén khiến hắn ta đứng yên tại chỗ.
“Người anh em ơi, làm người nên chừa lại đường sống để sau này nhìn mặt nhau nữa!”
Dưa Hấu bị đứng yên lập tức hoảng sợ, hắn ta và Trở Về Chân Ngã đã giao đấu nhiều trận trên chiến trường, đánh với người này khiến hắn ta hơi bị áp lực.
Túc Mạc trượt xuống từ trên cây, bắt lấy cành khô bay vọt qua, chớp mắt nhảy ra sau Trở Về Chân Ngã.
Đăng Trượng nện xuống va chạm với cung tên đen lạnh lẽo, hai hệ phái đánh xa tiến hành trận giao phong cận chiến trong vài giây ngắn ngủi. Cung của xạ thủ Phong Đình Sơn rất nặng, đánh qua đánh lại vài cái, Túc Mạc lập tức hiểu ra bất lợi giữa mình và Trở Về Chân Ngã, vậy nên Đăng Trượng chuyển hướng, Cô Lang lẳng lặng dừng phía sau đối phương.
Đúng lúc này, cậu bắt được khoảnh khắc Trở Về Chân Ngã giương cung, Cô Lang đột nhiên tiến lên, nhân cơ hội làm choáng xạ thủ!
“Dưa Hấu, lên!” Dưa Hấu giải được đứng yên lập tức dịch chuyển tức thời tới, đoản đao sắc lạnh bổ sau lưng Trở Về Chân Ngã, trong vài giây ngắn ngủi, máu của Trở Về Chân Ngã tụt 30%.
Mũi Dưa Hấu cay cay, cảm giác cảm động trào dâng trong tim: “Mẹ nó! Lần đầu tiên em đánh cậu ta tụt 30% máu, em có thể ra ngoài khoác lác rồi! Sếp Momo ơi! Em yêu sếp!”
Chim trên núi sợ hãi bay tán loạn, ba người vẫn đang tiếp tục tấn công.
Sau Cô Lang, Túc Mạc lập tức tung hỗn loạn quần thể, đòn tấn công phạm vi lớn của Nguyệt Miêu nhắm vào thích khách Dưa Hấu và xạ thủ Trở Về Chân Ngã, tranh thủ được vài giây ngắn ngủi.
Dưa Hấu chưa kịp cảm động xong thì bị hỗn loạn đánh trúng, trở tay không kịp.
Ở Trường săn không được tổ đội, mọi người đều hiển thị chữ đỏ với nhau nên đương nhiên các kỹ năng cũng công kích người khác.
Chiêu hỗn loạn của triệu hoán sư đánh trúng hai người, Dưa Hấu đang đắm chìm vì sắp đánh bại Trở Về Chân Ngã đột nhiên bị dính chưởng. Đúng lúc này, Trở Về Chân Ngã vốn phải trong trạng thái hỗn loạn lại giải debuff, các đòn tấn công luân phiên tập trung lên Dưa Hấu khiến ưu thế ban đầu của thích khách tan tác chim muông.
Đòn phản công của Trở Về Chân Ngã sử dụng combo gây sát thương 65% máu khiến thanh máu của thích khách về 0, kích hoạt cơ chế đứng yên của thợ săn.
Dưa Hấu trợn tròn mắt, vội vàng nói: “Sếp ơi! Em đánh không lại…”
Hắn ta chưa kịp nói xong thì thấy triệu hoán sư đứng bên cạnh Ngọc Hộ Thân rồi nhặt nó lên trước mặt hai người.
Cái tình huống vậy nè? Nhặt?
Dưa Hấu há hốc miệng đứng sững người, hắn ta chưa tải kịp chuyện gì đang xảy ra, lẩm bẩm: “Không phải thợ săn không nhặt Ngọc Hộ Thân được à? Không phải kêu là khống chế Trở Về Chân Ngã để trì hoãn thời gian sao?”
“Cậu ấy là con mồi, Ngọc Hộ Thân mới là mục đích của cậu ấy.” Trở Về Chân Ngã phản công xong thì thu cung đứng thẳng, anh nhìn sang triệu hoán sư, bình thản nói: “Cậu không biết à?”
“…?”
Mưa gió trên Núi Võ Khúc rất lớn, tiếng sấm càng thêm dữ dội.
Dưa Hấu đột nhiên nghe được giọng nói của xạ thủ bên cạnh, giọng đối phương không lớn, nhưng giữa đất trời mưa gió thì vừa hay nghe được rõ.
Giọng nói bình thản mà điềm tĩnh, có hơi quen quen, hình như nghe qua ở đâu rồi.
Dưa Hấu nghĩ không ra: “Khoan nha người anh em, giọng cậu nghe quen quá…”
Triệu hoán sư thành công nhặt Ngọc Hộ Thân.
Cùng lúc đó, thời gian về 0, thân phận của tất cả người chơi xáo trộn lại.
[Người chơi thân mến, thân phận lần này của bạn là thợ săn, thời gian đổi mới còn lại 00:59:50, đếm ngược Trường săn 02:59:50.] [Bảo mật thân phận, đừng dễ dàng tin tưởng người khác, chúc bạn may mắn.]Túc Mạc bỏ Ngọc Hộ Thân vào hành lý, ngay sau đó, cậu dùng tốc độ lao tới nhắm về phía Dưa Hấu.
Trở Về Chân Ngã là đối thủ mạnh, dù thân phận có là gì thì giết trước tính sau.