Bây giờ, Tô Khiết không nghĩ ra được tại sao Nguyễn Hạo Thần lại để mắt đến cô?
Tại sao hết lần này đến lần khác lại là cô? Trên thế giới này nhiều phụ nữ như vậy, sao hết lần này đến lần khác anh lại chú ý đến cô?
Chẳng lẽ thực sự là vì cô không đẹp, không thông minh sao?
Nếu thực sự là vì nguyên nhân này, Tô Khiết cảm thấy mình quá là oan uổng.
“Khiết Khiết , thì ra cháu đang ở đây. Đến đây, đến đây với ông.” Giọng Ông cụ Tô đột nhiên truyền đến, cắt mạch suy nghĩ của Tô Khiết .
“Ông.” Tô Khiết ngước mắt, nhìn thấy Ông cụ Tô mới lấy lại tinh thần.
Tô Khiết đi theo Ông cụ Tô vào một gian phòng.
Mà thật trùng hợp, tại thời điểm này Nguyễn Hạo Thần và Cậu năm Tào lại tình cờ đứng bên ngoài nói chuyện.
“Khiết Khiết , cháu nhìn đi, cháu có hài lòng với những người này hay không?” Ông cụ Tô vừa vào phòng liền chủ động đưa danh sách muốn liên hôn cho Tô Khiết xem.
Nguyễn Hạo Thần nghe được tiếng nói, nhanh chóng liếc mắt nhìn cậu năm nhà họ Tần.
Cậu năm Tào vốn đang truy hỏi Nguyễn Hạo Thần cũng lập tức im lặng.
Sau đó, Cậu Thần liền hơi nghiêng người tựa vào cửa sổ, quang minh chính đại lắng nghe.
“Khiết Khiết , cháu xem Lưu Minh này thế nào?” Tô Khiết căn bản không có hứng thú, thế nhưng Ông cụ Tô lại vô cùng tích cực.
“Ông, ông xem, trên mạng nói, người này ít nhất một tuần thay phụ nữ một lần, giống như thay quần áo vậy.” Tô Khiết đưa điện thoại di động của mình đến trước mặt ông cụ Tô , trên đó là tất cả những thông tin cô vừa tra ra về cậu Lưu.
“Vậy sao? Thói quen này không tốt.” Ông cụ Tô chậm rãi lắc đầu: “Vậy Lý Dũng thì sao?”
“Trên mạng nói, Lý Dũng thích chơi minh tinh, dáng vẻ non nớt, còn nói những minh tinh từng ở cùng với anh ta, cuối cùng đều chết rất khó hiểu.”
Ông cụ Tô liên tục nói tên mấy người, nhưng mà thấy những tin tức mà Tô Khiết tra được trên mạng, không chờ Tô Khiết nói gì, ông liền bác bỏ.