-Đồ ngốc, không yêu em thì anh biết yêu ai đây?
-Em sợ em không còn nóng bỏng như những cô gái ngoài kia…anh sẽ chán em…
-Hửm? Thẩm Vy, nghe anh nói. Em vẫn đẹp trong mắt anh!! Em có như nào thì đối với anh em chính là tuyệt nhất. Em vì hi sinh cho anh, vì ban cho anh món quà lớn là được làm cha, làm chồng. Đừng nghĩ lung tung nữa, những gì em hi sinh quá lớn rồi, tin tưởng ở anh!!
Thẩm Vy ôm chầm lấy anh. Hạo Thần đưa tay siết chặt lấy eo cô
-Thẩm Vy, thân hình em cân đối như vậy…em nhìn cái gì mà ra chảy xệ vậy hửm?
-Ngực em rõ ràng đâu còn như trước!!
-Anh thấy nó đầy đặn hơn trước mà. Lúc trước em đâu có ngực!!
Thẩm Vy chớp chớp mắt rồi đánh lên vai anh
-Anh nói ai không ngực vậy hả?
-Chứ gì nữa? Em lúc trước cứ như cái tivi siêu mỏng màn hình siêu phẳng vậy!! Bây giờ rõ ràng là ngon nghẻ hơn!!
-Aaaaa
Thẩm Vy hét lớn nhảy lên người anh đánh anh liên tục. Căn phòng nhanh chóng tràn ngập vào tiếng la hét và cười đùa.
Tối hôm ấy, Bảo Bảo trở về nhà liền chạy lại với ba
-Ba à, ba còn đau không?
-Ba đỡ rồi, con lên lầu tắm đi!!
-Con sẽ ở với ba, không ở với mẹ đâu!!
Anh nhìn con bật cười còn cô thì nhíu mày lại. Ai mới là người sinh ra nó nữa không biết. Tiến lại cô ôm lấy cổ anh mà hôn chụt lên má
-Ba con ở với mẹ, con không muốn ở với mẹ thì ra đường mà ở!!
Bảo Bảo chun môi nhìn ba mẹ mình. Hình như họ hòa rồi thì phải, Bảo Bảo vui vẻ nhảy lên lòng ba mẹ
-Vậy là ba mẹ không ly hôn nữa? Aaaaaa con sẽ được ở với cả hai luôn!!
-Không phải con muốn ở với ba sao?
-Hmm ai nói vậy. Con yêu cả mẹ và ba mà!!
Vừa nói bé vừa hôn lên má ba rồi quay qua má mẹ. Anh và cô nhìn nhau bật cười, tưởng trừng khung cảnh một nhà ba người hạnh phúc nhưng thật chất là còn một sinh linh nữa sắp được đến với thế giới của họ.
Tối hôm ấy, Hạo Thần nằm úp xuống giường để Thẩm Vy xoa nắn bã vai cho mình
-Hạo Thần, thoải mái không?
-Ừm, thoải mái!!
Thẩm Vy bất ngờ cúi xuống hôn lên vết sẹo của anh
-Em yêu anh!!
Hạo Thần xoay người lại kéo cô nằm xuống rồi ôm cô vào lòng
-Anh thật sự rất sợ đấy, anh sợ mất đi em một lần nữa!!
-Em xin lỗi…
-Không sao nữa rồi, sau này không được suy nghĩ lung tung…và cả nhìn cũng phải rõ ràng, không được nhìn người khác rồi va vào anh. Hiểu lầm dù một chút cũng phải nói anh biết, không được giấu. Mọi chuyện chỉ cần em nắm tay anh thôi, chúng ta đều có thể vượt qua được!!
-Vâng~~ hôn em đi!!
Hạo Thần bật cười cúi xuống hôn lên môi cô. Nụ hôn kết thúc mọi sự mệt mỏi của một ngày dài.