Ông ta nói “nhà họ Ngải chúng tôi”, chứng tỏ là người nhà họ Ngải, trước ngực có cài hoa, vậy chỉ có thể là bố của Ngải Lâm, Ngải Minh Húc!
Nếu bây giờ ông ta không đứng ra, hậu quả sẽ cực kì nghiêm trọng.
Ông ta không dám đắc tội nhà họ Hoàng đứng sau nhà họ Vương.
Nếu người nhà họ Vương nói thế, Mã Siêu đã giết quách ông ta rồi.
Thế nhưng ông ta lại là Ngải Minh Húc, bố của Ngải Lâm.
Mã Siêu muốn cưới Ngải Lâm thì nhất định phải được Ngải Minh Húc cho phép.
Mã Siêu bỗng cúi đầu, không có can đảm đối mặt với Ngải Minh Húc.
Ông ta thoáng nghi hoặc.
Hình như gã ma đầu giết người không chớp mắt kia có vẻ sợ mình?
Có phải ảo giác không nhỉ?
Đương nhiên không phải!
Đúng lúc này, dưới ánh mắt của bao người, Dương Thanh chậm rãi đứng lên, bình thản nhìn Ngải Minh Húc.
“Hôm nay tôi đến đây thay mặt người anh em của tôi là Mã Siêu đến hỏi cưới con gái bác Ngải!”
Dương Thanh cao giọng nói: “Mong bác Ngải có thể tác thành cuộc hôn nhân của cậu ấy với Ngải Lâm!”
Anh vừa dứt lời, khắp chốn lập tức xôn xao.
Ngay cả Ngải Minh Húc cũng trợn tròn mắt.
“Cái gì? Cậu ta muốn hỏi cưới con gái của Ngải Minh Húc?”
“Nhưng Ngải Minh Húc chỉ có một cô con gái là chuyên gia y học tên Ngải Lâm, người hôm nay sẽ được gả vào nhà họ Vương”.
“Chẳng trách bọn họ lại muốn gây sự, thì ra là vì cô ấy”.
…
Bốn phía đều râm ran bàn tán, sắc mặt của đám người nhà họ Vương đều trở nên khó coi.
Người nhà họ Ngải cũng xấu hổ không kém.
Dương Thanh nói muốn thay mặt Mã Siêu hỏi cưới không chỉ xúc phạm tới nhà họ Vương mà còn vả mặt nhà họ Ngải.
Nếu chuyện này không thể giải quyết thích đáng, nhà họ Vương nhất định sẽ ghi thù nhà họ Ngải.
Mà chỗ dựa của nhà họ Vương chính là nhà họ Hoàng.
Nghĩ vậy, sắc mặt Ngải Minh Húc càng xám xịt.
“Cậu đang nói bậy bạ gì thế hả? Hôm nay là ngày cưới của con gái tôi, cậu đang muốn khiêu khích chúng tôi đấy à?”
Ngải Minh Húc nheo mắt nhìn chằm chằm Dương Thanh, lạnh lùng chất vấn.
Không đợi Dương Thanh đáp lời, Mã Siêu đã ngẩng đầu, nhìn thẳng vào mắt Ngải Minh Húc, nghiêm túc nói: “Thưa bác, chúng cháu không có ý khiêu khích ai, chúng cháu thực sự muốn hỏi cưới Ngải Lâm, hi vọng bác có thể đồng ý cho cháu cưới Ngải Lâm”.
Thái độ của Mã Siêu cực kì thành khẩn, anh ta khẳng định mình rất yêu Ngải Lâm.
Thời gian gần đây qua lại với nhau nhiều, anh ta cũng biết trong lòng Ngải Lâm có mình.
Vì Ngải Lâm, anh ta có thể chịu đựng tất cả!
Ngải Minh Húc là bố của Ngải Lâm, anh ta không dám chống đối, lại càng không thể dùng vũ lực.
“Hừ!”
Ngải Minh Húc cười lạnh nói: “Thật buồn cười! Hôm nay là lần đầu tiên tôi gặp cậu, cậu lại nói muốn hỏi cưới con gái tôi? Cậu thực sự cho rằng tôi sẽ tin cậu sao? Các người đến đây để gây sự đúng không?”
“Ranh con, nói năng cho cẩn thận, kẻo họa từ miệng mà ra đấy!”
“Cậu dám giết người nhà họ Vương ngay trong ngày vui của con gái tôi, nhất định phải cho nhà họ Vương một câu trả lời thỏa đáng.
Nếu không, nhà họ Ngải cũng sẽ không bỏ qua cho cậu đâu!”
Thái độ của Ngải Minh Húc rất rõ ràng, ông ta đang phủi sạch quan hệ với Mã Siêu.
Đồng thời, ông ta cũng đang nói với nhà họ Vương, ông ta không quen biết Mã Siêu, cũng sẽ không chấp nhận lời hỏi cưới của Mã Siêu.
Ngược lại, ông ta sẽ giúp đỡ nhà họ Vương đối phó hai thanh niên kia.
Sắc mặt Mã Siêu vô cùng khó coi.
Anh ta chân thành nói: “Thưa bác, cháu và Ngải Lâm thật lòng yêu nhau, xin bác cho cháu một cơ hội!”
“Đừng có nói bậy nói bạ! Con gái tôi chưa từng yêu đương với ai, sao cậu dám nói mình là người yêu của nó?”
Ngải Minh Húc lập tức nổi trận lôi đình, vung tay lên: “Người đâu, bắt thằng ranh con này lại cho tôi!”
Ông ta vừa dứt lời, vài gã đàn ông cao lớn lập tức xông tới bao vây Mã Siêu.
Dương Thanh chỉ hơi nhíu mày, nheo mắt nhìn chằm chằm vào Ngải Minh Húc: “Ông không phân biệt phải trái đã đòi bắt người anh em của tôi, ông đã hỏi ý tôi chưa?”
“Cậu là cái thá gì mà nghĩ mình có tư cách nhúng tay vào chuyện của nhà họ Ngải?”
Ngải Minh Húc cả giận, nói: “Nếu cậu dám lắm điều, đừng trách tôi không khách sáo!”
“Tôi muốn xem ông định không khách sáo với tôi thế nào!”
Khí thế trên người Dương Thanh đột nhiên tăng vọt.
Anh lạnh lùng nhìn Ngải Minh Húc.
Anh vốn không muốn dùng vũ lực với người nhà họ Ngải.
Nhưng nếu bọn họ không quan tâm đến hạnh phúc cả đời của Ngải Lâm, cố tình ép cô ấy lấy người nhà họ Vương…
Vậy thì, anh không ngại cho nhà họ Ngải nếm chút đau khổ.
Ngải Minh Húc bị khí thế trên người Dương Thanh làm cho sững sờ.
Nhà họ Vương biết thân phận của Dương Thanh, cũng biết rõ mục đích chủ yếu của đám cưới hôm nay, nhưng nhà họ Ngải lại không hề biết gì.
Người nhà họ Ngải chỉ biết rằng, nhà họ Hoàng yêu cầu nhà họ Vương tới hỏi cưới Ngải Lâm.
Bọn họ không dám trái ý nhà họ Hoàng nên mới vội vàng tổ chức đám cưới như thế.
“Nhãi ranh, đây là thái độ tới hỏi cưới của cậu à?”
Ngải Minh Húc cả giận nói: “Uy hiếp tôi ngay trước mặt mọi người?”
Ông ta vừa dứt lời, đã có vài người đàn ông mặc vest đi giày da khiêng theo mấy chiếc rương đi tới.
.