Vân Thương Lan vung tay lên, mọi người lập tức đều tự lấy dụng cụ ra, bắt đầu bố trí cơ quan chung quanh chỗ ở Tây Hà Vương gia.
Hiện giờ Tây Hà Vương gia đang ngồi trên ghế lớn trong phòng, chờ Vân Thương Lan tiến vào mới nói:
– Thương Lan, hiện giờ tới Yến Kinh rồi, cũng không cần như vậy, để mọi người nghỉ ngơi một chút đi… !
Lễ bộ thượng thư nước Khánh Tiêu Ngọc Thanh bị Tiêu Minh Đường ẩu đả bên kia cũng nói:
– Vân đại nhân, sự an toàn của chúng ta, người nước Yến còn lo lắng hơn chúng ta… Chỉ có điều đám ẩu đả bản quan ở cửa thành kia, nhất định phải làm người nước Yến tra ra, đều phải xử tử… !
Vân Thương Lan cử chỉ tao nhã, nhẹ nhàng đóng cửa phòng, đi vào mới lắc đầu vẻ mặt nghiêm nghị:
– Vương gia, An đại nhân, sự thật hoàn toàn trái ngược, trải qua hóa trang cũng không bao nhiêu người biết tung tích chúng ta, trái lại an toàn nhiều, nhưng hiện giờ chúng ta vào Yến Kinh, lại càng trở nên nguy hiểm!
Tây Hà Vương gia nhíu mày nói:
– Thương Lan, lời này là vì sao?
– Vân đại nhân, hay là ngài lo lắng người nước Ngụy sẽ tới giết chúng ta?
An Ngọc Thanh cũng hỏi.
Vân Thương Lan chậm rãi nói:
– Vương gia, An đại nhân, nếu nói là người nước Ngụy thì không cần sợ hãi. Bên này chúng ta bố trí cơ quan, lại có hơn hai mươi tên Hổ Dung, đám đạo trích nước Ngụy quyết không thể thương tổn mảy may tới Vương gia và An đại nhân!
Tây Hà Vương gia ngạc nhiên nói:
– Không sợ người nước Ngụy, vậy còn lo lắng cái gì?
Khuôn mặt tuấn tú của Vân Thương Lan rất bình tĩnh, thấp giọng nói:
– Không sợ người nước Ngụy, nhưng không thể không đề phòng người nước Yến… !
An Ngọc Thanh và Tây Hà Vương gia liếc nhau, trong mắt đều lộ ra vẻ kinh ngạc.
– Vương gia, An đại nhân, tình thế nước Yến cũng không đơn giản như người bình thường nghĩ!
Vân Thương Lan bình tĩnh nói:
– Nước Yến cũng không phải do hoàng đế của bọn họ định đoạt, mấy thế gia của bọn họ, quyền thế rất lớn, hơn nữa mấy thế gia này tranh đấu gay gắt, cũn không phải mỗi thế gia đều có thiện cảm với nước Khánh chúng ta!
Tây Hà Vương gia vuốt chòm râu nói:
– Hơn mười năm trước, nước Khánh chúng ta cũng từng có quan hệ với bọn họ… Lần đó hai bên rất nhanh đạt được hiệp nghị, cũng không có gợn sóng khác?
Vân Thương Lan thản nhiên cười nói:
– Lần đó, người nước Ngụy tự cho là binh hùng tướng mạnh, chỉ bằng bọn họ có thể đánh được nước Khánh ta, cho nên cũng không cấu kết với người nước Yến… Nhưng lần này nước Ngụy có bài học thua trận lần trước, tự nhiên là phải chuẩn bị toàn lực, liên kết với người nước Yến cũng là một bộ phận trong kế hoạch của bọn họ… !
Hắn dừng một chút mới nói:
– Cũng bởi vì năm đó người nước Ngụy không có hiệp lực với người nước Yến, mà nước Khánh chúng ta lúc ấy tặng lễ vật hậu, cho nên lúc ấy người nước Yến không nhiều lựa chọn lắm, chỉ có thể đạt thành hiệp nghị không xâm phạm lẫn nhau với nước Khánh chúng ta… Nhưng lần này người nước Ngụy nhúng tay vào, suy nghĩ của người nước Yến sẽ không giống năm đó!
An Ngọc Thanh cười lạnh nói:
– Chẳng lẽ nước Yến họ còn dám đối địch với nước Khánh chúng ta?
Vân Thương Lan liếc nhìn An Ngọc Thanh, bĩnh tĩnh nói:
– Nước Ngụy chưa động, nước Yến tất không dám là địch với chúng ta, nhưng hiện giờ nước Ngụy triển khai quân sự tập trung tại biên cương, người nước Yến có nhân lúc cháy nhà mà hôi của hay không, cũng khó có thể đoán trước!
Nghe Vân Thương Lan nói như vậy, trong phòng nhất thời yên tĩnh.
Tây Hà Vương gia nhìn qua còn bình tĩnh, trên mạt An Ngọc Thanh đã lộ ra vài phần sợ hãi.
An Ngọc Thanh vẫn nghĩ rằng, tới thành Yến Kinh rồi chẳng khác nào đã tới nơi an toàn, nhưng Vân Thương Lan phân tích như vậy, hắn cũng đã hiểu được, thành Yến Kinh này đối với sứ đoàn nước Khánh mà nói, chưa chắc không phải miệng cọp.
Tây Hà Vương gia cũng không phải kẻ ngu, hắn chỉ trầm ngâm một phen, liền hiểu được mấu chốt trong đó, chậm rãi nói:
– Thương Lan, ý của ngươi là… Có thể thế gia nước Yến sẽ âm thầm mưu hại bổn vương?
Vân Thương Lan chỉ rất bình tĩnh nói:
– Vương gia, rột cuộc phía nước Yến có tính toàn gì, trước mắt chúng ta còn chưa rõ ràng lắm… Thế cục này, chuyện gì cũng có thể phát sinh.
– Ừ!
Tây Hà Vương gia khẽ gật đầu.
Tuy rằng có một số lời Vân Thương Lan không nói thẳng ra, nhưng trong lòng Tây Hà Vương gia cũng không phải không tính tới.
Hắn cũng hiểu được trong lòng, thế gia nước Yến tranh chấp, là liên hợp nước Khánh hay là liên hợp nước Ngụy, chắc chắn ý kiến của các thế gia lớn không giống nhau, triều đình nước Yến chắc chắn có một phen tranh đấu gay gắt đối với việc này.
Mà thế gia muốn liên hợp nước Ngụy, biện pháp trực tiếp nhất để quấy nhiễu nước Khánh và nước Yến đạt thành hiệp nghị chính là làm sứ thần nước Khánh tử vong tại nước Yến, chỉ cần xuất hiện kết quả như vậy, thế gia ủng hộ liên hợp nước Khánh sẽ rơi vào bị động, hơn nữa Khánh sứ chết tại nước Yến, chắc chắn sẽ chọc giận phía nước Khánh.
Phía nước Khánh, cũng không phải tất cả các thế lực đều nguyện ý liên hợp nước Yến, ở bản thổ nước Khánh, cũng có một hồi tranh đấu gay gắt, một khi Khánh sứ bị giết, thế lực phản đối liên kết nước Yến trong nước Khánh chắc chắn sẽ nhảy ra, đến lúc đó hai nước Yến Khánh sẽ nghĩ tới thương nghị hợp tác, như vậy chắc chắn vô cùng gian nan.
Cho nên điều kiện tiên quyết để Yến Khánh có thể đạt thành hiệp nghị, tất nhiên phải cam đoan Khánh sứ tuyệt đối không xuất hiện bất ngờ gì.
Nhìn như một hồi đàm phán, thực tế phía sau màn đan xen tranh đấu thế lực ở khắp nơi.
Tây Hà Vương gia trầm ngâm một lát, rốt cục hỏi:
– Thương Lan, theo ý kiến của ngươi, tiếp theo chúng ta nên làm thế nào?
Vân Thương Lan mỉm cười nói:
– Vương gia đi đường vất vả, tạm thời nghỉ ngơi. Hiện giờ chúng ta đi vào nước Yến, chắc chắn phải bái kiến công chúa Hoa Khánh, về phần tiếp theo như thế nào, trong lòng Thương Lan rõ ràng!
Tây Hà Vương gia nhìn khuôn mặt thanh tú kiên định mà tự tin, trái tim vốn lo lắng dịu đi một chút, cười nói:
– Được, ngươi hãy đi gặp nàng trước, bổn vương quả thật phải nghỉ ngơi một chút!
An Ngọc Thanh vội hỏi:
– Vân đại nhân, bản quan cùng đi theo ngài chứ?
Vân Thương Lan lắc đầu cười nói:
– An đại nhân cũng một đường vất vả, trước hãy nghỉ ngơi. Đợi một chút, chúng ta còn rất nhiều chuyện, thừa dịp lúc này tạm thời nghỉ ngơi dưỡng sức!