Ngày thành thân hôm đó, thật là chiêng trống vang trời, mười dặm đều được trang trí màu đỏ, phủ Thượng thư gả con gái cho Ngũ hoàng tử, trở thành Hoàng tử phi, xem như là chuyện náo nhiệt nhất trong kinh thành.
Hiên Tiêu Thiên đối xử với Thượng Quan Tình Nhu rất tốt, lại cho Thượng Quan Tình Nhu sĩ diện, đồ cưới xếp từ phủ Hoàng tử đến phủ Thượng thư, nhìn thật vui vẻ, lật đòn gánh lên, có thể nhìn thấy số lượng của đồ vật bên trong không nhỏ.
Khi Hiên Hồng Vũ chuẩn bị cướp kiệu hoa trong ngày thành thân, trực tiếp khiến tân nương biến mất, nhưng Hiên Tiêu Thiên đã nói với hoàng đế rồi, phái một đội thị vệ tới giúp hắn bảo đảm hôn lễ tiến hành thuận lợi.
Hiên Hồng Vũ mặt đen lại kêu tử sĩ rút lui về, những thị vệ này là người của phụ hoàng, để tử sĩ đi tới hoàn toàn là động vào lưỡi đao, còn có thể làm cho phụ hoàng hoài nghi hắn.
Hiên Hồng Vũ dùng ánh mắt âm u nhìn chằm chằm Hiên Tiêu Thiên đang ngồi trên lưng ngựa, bộ dạng rất vui vẻ kia, hận không thể khiến cho Hiên Tiêu Thiên ngã từ trên lưng ngựa xuống ngã chết luôn cho rồi.
Ninh Thư đứng ở phía sau Hiên Hồng Vũ, bĩu môi, bảo ngươi sớm ngày thành thân với Thượng Quan Tình Nhu không phải xong rồi sao, sao cứ cố chấp bắt Thượng Quan Tình Nhu thuộc về ngươi, làm càn đến mức khiến Thượng Quan Tình Nhu uống máu, người sẽ thành của ngươi sao?
Sau đó Thượng Quan Tình Nhu với thân thể trong sạch gả cho người khác.
Ninh Thư chỉ muốn đỡ trán.
Hôn lễ của Hiên Tiêu Thiên, Hiên Hồng Vũ đương nhiên cũng phải tham gia, dù cho đáy lòng hai người này đối chọi như nước với lửa, nhưng trước mặt hoàng đế phải làm bộ anh em hòa thuận.
Đến lầu uống trà, Hiên Hồng Vũ đi về phía phủ Ngũ hoàng tử, phủ Ngũ hoàng tử rất náo nhiệt, nhưng thủ vệ cũng rất nghiêm ngặt, chính là phòng ngừa ngày hôm nay xảy ra chuyện bất trắc gì, càng đề phòng Hiên Hồng Vũ nhiều hơn.
Hiên Hồng Vũ đứng ở trong góc nhỏ, nhìn lúc này tân nương bái đường thành thân, không thể khống chế được sự đen tối của bản thân, trong ánh mắt hay trên khuôn mặt đều viết đầy những chữ: “Chỉ cần có ta ở đây, các ngươi đừng nghĩ tới hạnh phúc mỹ mãn, đến răng long đầu bạc”, “Mẹ kiếp ta nhất định sẽ giết chết một người, xem các ngươi làm sao nắm tay nhau bên nhau trọn đời được”.
Nghe được người chủ trì hô đưa vào động phòng, Hiên Hồng Vũ mím môi lại, xoay người rời đi, Ninh Thư ở bên ngoài phủ chờ Hiên Hồng Vũ, thấy biểu cảm của Hiên Hồng Vũ như muốn hủy thiên diệt địa, lập tức lui lại hai bước, không nên tới gần thằng nhóc này, ngộ nhỡ nó cho mình một chưởng, bản thân mình còn không thể tránh, trở thành bia đỡ đạn rồi.
Hiên Hồng Vũ trở lại phủ, tự giam mình trong phòng, cũng không biết đang làm gì.
Ninh Thư nhếch mép, đi làm việc thôi, chắc là không bao lâu nữa, Hiên Tiêu Thiên sẽ leo lên ngôi vị hoàng đế, Ninh Thư được nhắc nhở sớm đi chuẩn bị, cứu Hiên Hồng Vũ ra.
Vừa phải ngồi xổm, lại phải cho muỗi đốt, mỗi ngày còn phải viết nhật ký, đã phải chịu đựng như thế, nhưng cuối cùng Hiên Hồng Vũ chết thì Ninh Thư cũng trực tiếp bị bóp chết.
Còn về Hiên Hồng Vũ thất tình, mặc kệ hắn, không vượt qua được thì sống rất điên rồ, suy nghĩ tìm cách giết chết Hiên Tiêu Thiên và Thượng Quan Tình Nhu.
Hiên Hồng Vũ đau khổ, mà khoảng thời gian sau khi kết hôn Hiên Tiêu Thiên và Thượng Quan Tình Nhu sống như keo như sơn, ân ân ái ái, khiến cho các quý nữ danh môn trong kinh thành đều ngưỡng mộ.
Hiên Hồng Vũ mỗi lần nghe được tin này đều là vẻ mặt thờ ơ, khiến người ta nhìn không ra biểu cảm trên mặt của hắn.
Ninh Thư cảm thấy thằng nhóc này đang âm thầm điên lên, đang âm thầm tha hóa.
Trong lòng Hiên Hồng Vũ vẫn không từ bỏ Thượng Quan Tình Nhu, ngược lại càng thêm cố chấp, mỗi ngày nhìn chằm chằm thê tử của người khác.
Trong lúc này đã xảy ra một chuyện lớn, chính là Thái tử điện hạ đột nhiên nhìn thấy em dâu của mình, trong lòng ngứa ngáy, Thượng Quan Tình Nhu tính tình hoạt bát, rất xinh đẹp hiểu biết, bây giờ thành thân rồi, lại thành một người phụ nữ dễ thương, đúng là cực phẩm mà.
Nghĩ cách có được Thượng Quan Tình Nhu, đúng lúc đang chuẩn bị lên giường, Thượng Quan Tình Nhu được Hiên Tiêu Thiên cứu, Thượng Quan Tình Nhu quả thực bị hù đến mức sợ chết khiếp.
Lại nói Thượng Quan Tình Nhu cũng là đau khổ, luôn trêu đùa phải đám sói này, không có cách nào, vì mị lực quá lớn mà.
Hiên Hồng Vũ biết được chuyện này, lại ăn ý liên thủ cùng Hiên Tiêu Thiên, muốn giết chết Thái tử.
Tiếp theo đó toàn bộ kinh thành đều gió nổi mưa ngàn, những chuyện ác độc của Thái tử đều bị lộ ra ngoài, có điều đều là những chuyện nói lớn cũng không lớn nói nhỏ cũng không nhỏ, mặc dù mang đến thanh danh không tốt cho Thái tử, nhưng cũng không chấn động đến địa vị của Thái tử, nhưng cũng khiến Thái tử tức chết.
Thái tử gia cũng biết đây là do Hiên Tiêu Thiên đang trả thù hắn, chọn gây chiến với Hiên Tiêu Thiên, trong lòng Thái tử cảm thấy là đúng, thiên hạ này sau này cũng là của ông đây, ông ngủ với người con gái của ngươi thì sao? Ngươi phải nhịn cho ta, còn dám phản lại à.
Hai phe càng đấu càng như nước với lửa, Thái tử là người kế vị, ở trong triều đã bôn ba rất nhiều năm, thực lực không thể khinh thường, Hiên Tiêu Thiên bên này còn có Hiên Hồng Vũ giúp đỡ, trong lúc nhất thời lực lượng ngang nhau.