Vân Thiên Hà có chút phấn chấn, khi đội tuần tra trong núi dẫn nhóm người này đi tới trước cửa sơn trại, Vân Thiên Hà liền nhanh chóng tới trước nghênh tiếp, mười phần nóng ruột.
Thời điểm Lục Vô Yên và Đồ Nguyên Đồ nhận được thư do Vân Thiên Hà gửi tới, bọn họ biết được Vân Thiên Hà xuất hiện tại phụ cận Quỷ Hạp, đồng thời đã cứu hết toàn bộ nhóm người cuối cùng bị nô dịch bên trong ra, bọn họ có chút không thể tin tưởng được, bởi vì trong thời gian qua bọn họ cố gắng nỗ lực rất nhiều, cũng đã rải rác cứu ra được khá nhiều cá nhân riêng biệt, nhưng Vân Thiên Hà thoáng cái đã biến cái tên Quỷ Hạp thành lịch sử.
Nhưng mặc kệ có tin tưởng hay không, trong Viêm Hoàng Cục chỉ có Vân Thiên Hà mới có tư cách sử dụng văn tự thư tả thể, không người nào có thể mô phỏng theo, khi bọn họ xác nhận được đây là Vân Thiên Hà hạ mệnh lệnh, liền lập tức triển khai hành động, bắt đầu điều phối vật tư, nhanh chóng vận chuyển tới.
Túc Dao đứng phía sau Lục Vô Yên và Đồ Nguyên Đồ, một mực bận rộn kiểm kê vật tư, nhưng nàng thỉnh thoảng vẫn len lén liếc mắt nhìn về phía Vân Thiên Hà đang nói chuyện với hai người.
“Vài năm không thấy, hắn đã cao hơn rồi, thân thể cũng rắn chắc hơn, càng thêm thành thục, bên người hắn cũng có nhiều nữ tử xinh đẹp!”
Khi biết được tin tức hắn trở về, Túc Dao xác thực cũng không quá xác định, từ lần trước Vân Thiên Hà truyền tin tức sau ba tháng trở về, hiện tại đã trôi qua một năm, mà hiện tại truyền tin có vẻ tương đối vội vàng cẩn thận, nhưng có Lục Vô Yên và Thu Hàn xác nhận đầu chim ưng truyền tin, cuối cùng bức thư về tới tay Túc Dao, lúc đó nàng mới tin tưởng đây là sự thực.
Vì vậy ngay sau khi nhận được thư, Viêm Hoàng Cục cũng lập tức triển khai hành động, Hậu cần doanh và Thương nghiệp doanh rất nhanh đã tụ tập được một nhóm vật tư Vân Thiên Hà cần, suốt đêm vận chuyển thẳng hướng Thiên Quỷ Sơn, tuy rằng trên đường xuất hiện một chút sự cố ngoại ý muốn, nhưng coi như hữu kinh vô hiểm.
Vân Thiên Hà trò chuyện hỏi thăm tình huống gần đây của Viêm Hoàng Cục với Lục Vô Yên, cũng không nằm ngoài suy đoán ban đầu của hắn, vì vậy liền chuyển sang hỏi tình huống của Đồ thị.
Nghe được hỏi chuyện này, Đồ Nguyên Đồ thở dài, nói:
– Trước khi Linh tổ xuất hiện, Đồ thị chúng ta xác thực gặp phải mấy lần nguy cơ diệt tộc, cũng may có các di lão Huyền Môn trợ giúp xây dựng cơ quan trận ngầm dưới lòng đất mới khiến cho Đồ thị hữu kinh vô hiểm, sau đó Linh tổ di chuyển tộc nhân tới Đông vực, mấy vị trưởng lão trong các bộ tộc tới Đồ thị chúng ta tọa trấn, lúc này mới khiến cho đám địch nhân kia không dám có vọng động!
– Tam thúc, những người theo như lời thúc nói là ai, hẳn không phải là một người đúng không?
Đồ Nguyên Đồ gật đầu, nói:
– Xác thực không phải là một người, khởi điểm là Hỏa nhân, tất cả đều là sát thủ, thực lực cường đại, Đồ thị tổn thương thảm trọng, mấy chi nhanh bị tận diệt, theo chúng ta được biết, đám Hỏa sát thủ này là tổ chức ngoại vi Thiên U Ám Điện, mà nhóm thứ hai đến chủ yếu mục đích bí mật tra xét chúng ta, những người này đến từ Đông Nam thất tính phái tới, theo như lão phu suy đoán, tất cả có liên quan tới Địa Môn, nếu như cháu muốn biết tư liệu cụ thể, có thể hỏi Túc Dao tổng quản!
Vân Thiên Hà quay đầu nhìn, chỉ thấy Túc Dao đang vội vội vàng vàng kiểm kê vật tư, từ bên cạnh nhìn, thấy nàng mặc bộ quần áo thanh lịch, thần tình chăm chú, suối tóc màu lam trải dài, da thịt như tuyết, trên khuôn mặt hơi nổi lên vẻ đỏ ửng sáng bóng, càng thêm phần thành thục ý nhị.
Bởi vì nơi này đại đa số đều là hậu duệ Linh tộc, vì vậy Túc Dao cũng không cần phải che giấu dung mạo thực sự của nàng, hiện tại chính là chân dung, thực sự đã hấp dẫn rất nhiều ánh mắt của đồng tộc đi ra từ trong Quỷ Cốc nhìn kỹ.
Bất quá tại lúc nàng kiểm kê vật tư, để mấy người Man tộc cao to bốc vác, đặc biệt chú ý tới những tộc nhân được giải cứu ra từ trong Quỷ Hạp, phát hiện nhân số tựa hồ không đủ, không khỏi nghi hoặc trong lòng, quay đầu nhìn, chuẩn bị tìm kiếm thân ảnh vẫn in sâu trong đáy lòng nàng.
Bất quá vừa mới quay đầu, thấy Vân Thiên Hà đang ngắm nhìn nàng, hai người không hẹn mà cùng giao tiếp, bốn mắt nhìn nhau.
Lập tức cúi đầu xuống, trên mặt Túc Dao hiện hai đóa hoa hồng tươi thắm, bất quá trước đây nàng làm việc trong thanh lâu thời gian dài, tâm tình có thể bảo trì được phần trầm ổn trong tình huống xấu hổ như thế này, sóng mắt ngất ngây, đảo mắt liếc nhìn Vân Thiên Hà, lại quét qua vài lần, sau khi kiểm kê xong vật tư, liền hướng về phía Vân Thiên Hà bước tới.
Cử động này của Túc Dao, thực tế đã làm cho Vân Thiên Hà vừa nhìn, trái tim bắt đầu binh binh nhảy về phía trước vài cái. Tại lúc nàng tới bên cạnh, nhãn thần nhìn thẳng vào hắn, Vân Thiên Hà không muốn cả hai đều xấu hổ, liền tìm lời chuyển trọng tâm câu chuyện:
– Khổ cực các nàng!
Túc Dao chỉ là ừ một tiếng, vẫn như cũ thật sâu nhìn vào mắt hắn, cắn môi mềm, tựa hồ muốn nói cái gì, nhưng không biết phải mở miệng như thế nào.
Lúc này, Mộng Ly đang nhảy loạn bên cạnh đột nhiên cảm thụ được bầu không khí có chút không ổn, đôi lông mày dựng thẳng, liền loạn chuyển qua đây, chỉ thấy Vân Thiên Hà đang liếc mắt đưa tình với một nữ tử Linh tộc nàng chưa bao giờ gặp qua, nhưng mười phần xinh đẹp, nhanh chóng cảnh giác, liền bước tới gần hỏi.
– Thiên Hà, nàng là ai?
Sau khi Mộng Ly tới gần, liền lập tức ôm lấy cánh tay Vân Thiên Hà, nhãn thần một mực quét qua lại trên người Túc Dao.
Mà Túc Dao cũng rất tự nhiên, thần sắc thản nhiên đánh giá Mộng Ly, nói:
– Thiếu chủ, vị tỷ tỷ này hẳn là thê tử của người đúng không?
Dứt lời, Túc Dao rất có phong độ thi lễ với Mộng Ly, nói:
– Ra mắt thiếu chủ phu nhân!
Mộng Ly sửng sốt, lập tức đỏ mặt, phun phì phì trong miệng, nói:
– Ai là thê tử hắn, không nên nói lung tung!
Ngoài miệng thì nói như vậy, bất quá trong lòng lại ngọt ngào, nghĩ thầm:
– Nữ tử này rất đáng yêu, hơn nữa phong độ khí chất cũng không kém, ta nhất định phải giúp đỡ Linh Toa muội muội coi giữ Thiên Hà, không để cho người này câu hồn Thiên Hà đi!
Vân Thiên Hà đối với biểu hiện của Túc Dao, nhìn ra được nàng cũng không phải tận lực lấy lòng, hoặc cố ý làm như vậy, có vẻ rất tự nhiên, không khỏi tán thưởng đối với phong độ và khí chất của nàng, quả nhiên là người trải qua cuộc sống khó khăn và gây dựng sự nghiệp lớn, nữ nhân được ma luyện qua rất nhiều cản trở khó khăn mới có vị đạo nhất.