Đây là giết ra uy phong!
Lĩnh Tụ Phong, trong động phủ Giang Nam lại là tân khách tụ tập dưới một mái nhà, Thiên Yêu Thánh Nữ cũng ở chỗ này, bất quá quan hệ giữa hai người theo Nam Hải từ biệt, liền dần dần phai nhạt, Giang Nam phân biệt ý nghĩ nội tâm mình, liền đối với nàng chỉ có hữu tình, không còn có những ý nghĩ khác.
Hai người đàm luận là Thần Thông công pháp, những tiếng nói chung khác không nhiều lắm, chẳng qua là đã trải qua chuyện trong điện đường thần hồn giao hòa lần trước, hai người cũng không cách nào trở lại trạng thái thân mật vô gian như trước.
– Tần huynh, Thiên Phủ rốt cuộc ở nơi nào?
Giang Nam hướng Tần Phi Ngư cười hỏi:
– Ta nghe tiếng đại danh Thiên Phủ đã lâu, lại chưa từng biết phương vị Thiên Phủ, thậm chí ngay cả sư môn ta cũng không người nào biết Thiên Phủ đến tột cùng ở nơi đâu, quý tông thật đúng là thần bí.
Những người khác cũng không khỏi vễnh tai, Thiên Phủ từ trước thần bí, truyền nhân không nhiều lắm, rất ít nhìn thấy có truyền nhân ở bên ngoài đi lại, không thể không khiến cho chú ý của bọn hắn.
– Thiên Phủ không có bí mật quá lớn gì, bất quá là lúc thượng cổ có một ngọn Thiên Cung nghiền nát nhập vào Nguyên giới, tạo thành một bí cảnh mà thôi. Thiên Phủ tổ sư ta phát hiện bí cảnh này, liền dở hơi lấy tên vang dội là Thiên Phủ.
Tần Phi Ngư gãi chân, hoàn toàn thất vọng:
– Sau này Thiên Phủ lịch đại chưởng giáo cũng dở hơi, cho là Thiên Phủ ta được từ Thiên giới truyền thừa, so sánh với những môn phái khác cao hơn một bậc hai trù, cho nên không cùng những môn phái khác lui tới. Về phần Thiên Phủ đến tột cùng ở nơi đâu, thì không thể nói cho các ngươi biết.
Đám người Giang Nam không khỏi động dung, Thiên Phủ lại là mảnh nhỏ Thiên Cung nghiền nát tạo thành bí cảnh, khó trách rất ít người biết phương vị Thiên Phủ, bí cảnh ẩn núp ở trong không gian, cho dù ngươi từ phiến không gian kia đi tới, cũng không có thể đi vào trong bí cảnh, chỉ có biết phương vị chính xác của bí cảnh, lấy đại pháp lực oanh mở không gian, lúc này mới có thể đi vào trong đó.
– Trong Huyền Minh Nguyên Giới ta bí mật còn không ít.
Vân Bằng cảm khái một câu hỏi:
– Công pháp của Tần huynh, chẳng lẻ chính là công pháp từ Thiên giới ghi lại sao?
– Ta tu luyện công pháp, tên là Huyền Hoàng Nhất Khí Tự Tại Kinh.
Tần Phi Ngư cũng không có giấu diếm, cười nói:
– Huyền giả vì khí, hoàng giả vì thân, lúc tu luyện, có thể đem pháp lực toàn bộ dung nhập vào trong thân thể, thân thể thành Thánh, đạt được lực lượng cùng phòng ngự Vô Địch. Ở lúc cần thi triển Thần Thông, có thể đem cổ pháp lực này toàn bộ thích phóng đi ra, hóa thành tu vi, pháp lực mạnh mẻ thông Thần! Môn công pháp này chính là một môn công pháp ghi lại trong tòa Thiên Cung nghiền nát kia, đáng tiếc là một tàn thiên, chỉ có pháp môn thân thể thành Thánh, không cách nào đem pháp lực thích phóng đi ra. Lịch đại chưởng giáo của Thiên Phủ luôn muốn bổ toàn bộ môn công pháp này, hao phí tinh lực vô cùng, nhưng cũng chỉ có thể miễn cưỡng làm được ở Thiên Cung cảnh giới, chuyển hóa một phần pháp lực.
– Thân thể Vô Địch, hơn nữa còn có thể tùy thời chuyển thành pháp lực?
Cho dù là cường giả như Thần Tiềm, Thiên Yêu Thánh Nữ cũng không khỏi thất kinh, thật sâu cảm giác được công pháp này kinh khủng, cảm khái nói:
– Tần huynh, môn công pháp này của ngươi nếu là đầy đủ mà nói, chỉ sợ có thể nói là đệ nhất công pháp của Huyền Minh Nguyên Giới ta!
Giang Nam gật đầu, Huyền Hoàng Nhất Khí Tự Tại Kinh của Tần Phi Ngư, vượt qua phạm vi Ma Ngục Huyền Thai Kinh của hắn, khi hắn cùng Long tam thái tử đánh một trận, ngay cả hắn cũng không có nắm đến tinh túy của môn công pháp này, không cách nào thôi diễn ra Huyền Hoàng Nhất Khí Tự Tại Kinh đầy đủ, môn công pháp này tinh diệu có thể thấy được lốm đốm.
Huyền Hoàng Nhất Khí Tự Tại Kinh mặc dù rất mạnh, nhưng tệ đoan cũng rất lớn, có thân thể Vô Địch, không cách nào thi triển pháp lực, có pháp lực ngập trời, thân thể lại yếu, không cách nào hai cái đều tốt.
Môn công pháp này sở dĩ mang theo hai chữ “nhất khí”, nói vậy chính là đạo lý này.
Cùng đám người Tần Phi Ngư, Thần Tiềm trao đổi, Giang Nam thu hoạch cũng rất lớn, nhưng mà khoảng cách đột phá đến Đạo Đài bát cảnh cảnh giới thứ tư, Đạo Đài cảnh, còn có một đoạn khoảng cách không nhỏ.