Bảo kiếm trong nháy mắt nổ bắn ra kiếm quang sáng chói, như mặt trời nhô lên cao, triển khai công kích với tượng gỗ bạch hổ.
Đây là lần đầu tiên Huyền Thiên động thủ sau khi bước vào địa giai cảnh, đối thủ lại là một con tượng gỗ bạch hổ, tuy rằng khí tức không khác với cường giả địa giai cảnh tam trọng đỉnh phong, nhưng thực lực lại cường đại hơn cả cường giả địa giai cảnh tứ trọng, hiện tại vẫn còn ở phía trên Huyền Thiên.
Nhưng mà Huyền Thiên cũng không muốn liều mạng với tượng gỗ bạch hổ, chỉ cần lấy “Ma Linh Thạch” của tượng gỗ bạch hổ ra thì đã có được thắng lợi.
Huyền Thiên nhảy dựng lên, lập tức nhảy lên trên nóc thông đạo, song kiếm trong tay biến thành một luồng kiếm quang, trong nháy mắt triển khai công kích nhanh đến cực điểm tới hướng tượng gỗ bạch hổ, trong nháy mắt đã đâm ra trên trăm kiếm.
Tượng gỗ bạch hổ cũng không có chút nào hân thường hay có ý sợ hãi nào với kiếm kỳ huyền diệu của Huyền Thiên cả, lập tức phát ra một tiếng kêu giống như miếng sắt cạ vào nhau, thân thể tung lên, nhào tới hướng Huyền Thiên.
– Cơ hội tốt!
Trong lòng Huyền Thiên vui vẻ, lập tức thi triển “Quỷ Ảnh Mê Hồn Bộ”, trong nháy mắt thân ảnh biến ảo, biến thành sáu mươi bốn người.
Tượng gỗ bạch hổ đánh giết đối với Huyền Thiên, một kích ở giữa nhưng khi đánh trúng thân thể của Huyền Thiên thì lại hóa thành hư vô như bọt biển, tượng gỗ bạch hổ lại bị mắc lừa lần thứ hai.
Tượng gỗ bạch hổ chỉ là máy móc, hành động của nó chỉ theo sự ra lệnh của người in dấu ấn ký tinh thần trong “Ma Linh Thạch”, không tự động tự hỏi, thân thể của Huyền Thiên hóa thành ảo ảnh nhưng thân thể của nó căn bản không có ý thức rút lui, lại tiếp tục điên cuồng công kích hướng tới thân ảnh Huyền Thiên.
Trong nháy mắt, khoảng chừng hơn bốn mươi, năm mươi thân thể của Huyền Thiên đều bị trảo của tượng gỗ bạch hổ đập nát bấy, không ngoài dự tính, tất cả đều là ảo ảnh.
Có một thân ảnh Huyền Thiên nhân cơ hội vọt tới phía dưới tượng gỗ bạch hổ, song kiếm trong tay hào quang sáng chói, hướng về phía lồng ngực của tượng gỗ bạch hổ, trong lúc đó liền đâm ra hơn mười kiếm.
Một hồi bạo vang leng keng leng keng vang lên, “Hổ Văn Ngân Cương” khắp trong lồng ngực của tượng gỗ bạch hổ lập tức hướng qua hai bên, lộ ra một lỗ hổng lớn bằng một nắm tay.
Mũi kiếm của Huyền Thiên giống như linh xà chui vào trong lỗ hổng.
Tượng gỗ bạch hổ nhận lấy công kích thật sự lập tức bỏ quên nhuyễn ảnh của hắn, bốn chân đều thu lại chộp tới hướng Huyền Thiên.
Giờ phút này thân thể Huyền Thiên đang ở bụng dưới của tượng gỗ bạch hổ, đang định cướp lấy “Ma Linh Thạch” nên thân thể của hắn không có cách nào né tránh, căn bản là không thể ngăn cản nỗi bốn trảo đồng thời công kích của tượng gỗ bạch hổ.
Nhưng mà, đúng lúc này một tảng đá đen kịt lại đột nhiên rơi xuống từ trong lồng ngực của tượng gỗ bạch hổ, bị Huyền Thiên dùng một kiếm đánh văng ra, bốn trảo của tượng gỗ bạch hổ chỉ còn cách Huyền Thiên trong gang tấc lại đột nhiên bất động.
Tảng đá đen kịt chính là “Ma Linh Thạch”, mất đi năng lượng chi nguyên nên tượng gỗ bạch hổ lập tức biến thành một đống sắt vụn.
Thân ảnh Huyền Thiên lóe lên, liền rơi đến một bên, tượng gỗ bạch hổ ngã ở trên mặt đất, vẫn không nhúc nhích.
Huyền Thiên nhìn thấy “Ma Linh Thạch” nhỏ bằng một nắm tay, ngay ngắn tròn trịa, là hình khối đa diện mười hai mặt, hắc trong mang sáng, giống như là than gỗ bóng loáng.
“Ma Linh Thạch” ẩn chứa một luồng năng lượng cường đại, tương tự như linh khí thiên địa nhưng lại có chút bất đồng, Huyền Thiên căn bản không thể nào hấp thu được năng lượng trong “Ma Linh Thạch” vậy nên chắc hẳn những võ giả khác cũng giống như vậy, không biết những “Ma Linh Thạch” này rốt cuộc là đến từ đâu, được chế tạo thế nào, điều đó cho tới bây giờ thì Huyền Thiên vẫn chưa từng nghe nói qua.