“Đừng dừng lại, mau!”
Tôi ôm lấy eo của Hạ Nhu, bảo nàng tiếp tục chuyển động.
Hạ Nhu lại tiếp tục, không cần tôi nhắc nhở, mím môi, tiếp tục công việc.
“A!”
Dưới sự chuyển động của Hạ Nhu, tôi rốt cục cũng bộc phát.
Hạ Nhu cũng ngừng lại, gục ở trên người của tôi thở hổn hển. Nàng cúi đầu, không dám nhìn tôi.
“Cảm giác thế nào?” Tôi cười hỏi.
Hạ Nhu theo bản năng gật đầu, nhưng lập tức lại lắc đầu.
“Vậy lúc nãy em làm gì đó?”
Tôi tiếp tục hỏi
“Em, em chỉ thử 1 chút!” Hạ Nhu giải thích.
“Vậy sao? Nhưng có người nào đó thử một chút, rồi lại tiếp tục thử.”
Tôi lập tức vạch trần nàng.
“Thì ra là…, thì ra là… anh đã tỉnh dậy từ lâu! Thật ra thì… em cảm thấy cảm giác này rất tuyệt, Muốn… muốn thử một chút, nhưng lại không dừng được! Em đã nói tất cả rồi, anh đã hài lòng chưa!”
Hạ Nhu nếu đã nói ra, thì cũng không thẹn thùng nữa, nàng nhìn thẳng vào tôi.
“Lưu Lỗi, em thích anh!”
Bỗng nhiên, Hạ Nhu nhìn tôi thâm tình nói.
“Anh cũng vậy.”
Không biết từ lúc nào, tôi đã bắt đầu yêu Hạ Nhu. Bóng dáng khả ái của nàng đã khắc sâu trong lòng tôi.
“Đáp ứng em, chúng ta không thể phát sinh quan hệ gần gũi hơn, em không muốn anh có việc gì.”
Hạ Nhu nhướng mày nói.
“Anh có việc? anh còn có thể có chuyện gì?” Tôi hỏi.
“Bọn họ sẽ rất nhanh tìm thấy em, nếu như biết anh và em có quan hệ, họ sẽ giết anh.”
Hạ Nhu nghiêm túc nói.
“Bọn họ là ai? Em rốt cuộc là ai?”
Tôi cảm thấy vô cùng muốn biết chuyện này, nghe ý tứ của nàng, dường như bọn họ muốn giết tôi dễ như đánh 1 quả rắm.
“Anh đừng hỏi, như vậy đi, Đại ca ca! Em đáp ứng anh, lần sau gặp lại cũng chính là lúc em đem thân mình cho anh.”
Nói xong, Hạ Nhu thoát khỏi vòng tay của tôi, đứng dậy.
“Em muốn làm gì?”
Anh mắt tôi ngó thân thể trắng như tuyết của Hạ Nhu.
“Lúc chuyển động ở phía dưới của anh..A.. đây là cái gì vậy, sao nó có mùi vị của đậu!”
Hạ Nhu đưa tay lên mũi ngửi.
Không thể nào, tôi ngất mất, tiểu mỹ nữ này tại sao thứ gì của tôi cũng thích vậy.
….
Cho tới tận khi tôi đến trường, tôi vẫn rầu rĩ không vui, cứ suy nghĩ mãi về mấy câu nói không giải thích được của Hạ Nhu, chẳng lẽ nàng là thiên kim tiểu thư của 1 hắc đạo lão đại?
Triệu Nhan Nghiên dường như đã nhận ra tôi không vui, ôn nhu hỏi:
“Anh làm sao vậy?”
Tôi cảm thấy cũng không cần phải giấu diếm cái gì cả, kể lại cho nàng, khi kể tới đoạn chuyển động kia.
Triệu Nhan Nghiên hung hăng véo tôi 1 cái.
“Thân phận của Hạ Nhu tuyệt không đơn giản!”
Triệu Nhan Nghiên nghe tôi kể xong rồi nói.
“Việc này anh cũng biết, nhưng biết thì có ích lợi gì? ở nước Z, có không biết bao nhiêu hắc đạo lão đại, không biết nàng là thiên kim tiểu thư của vị lão đại nào?”
Tôi cười khổ nói.
“Anh lầm rồi, về phần Hạ Nhu em dám khẳng định, nàng nhất định có thân phận trong chính phủ.”
Triệu Nhan Nghiên khẳng định nói.
“Làm sao em biết?”
Tôi không phải không tin những lời Triệu Nhan Nghiên nói, mà là không hiểu sao nàng có thể khẳng định như vậy.
“Anh đừng quên xuất thân của em, em dựa theo những lời nói thường ngày của Hạ Nhu với anh, em phán đoán nàng xuất thân từ trong 1 gia đình cán bộ cấp cao. Đây là một cảm giác đặc biệt!”
Triệu Nhan Nghiên giải thích.
Tôi gật đầu, có lẽ, phân tích của nàng đúng, nhưng đây cũng là 1 vấn đề không giải thích được.
………….
Bên một trong khách sạn của Thành phố Tân Giang, có 1 thiếu niên tầm 18, 19 tuổi đang gọi điện thoại, bên cạnh có 4, 5 người bảo vệ.
“Tiểu Long, tìm được Nhu Nhu chưa?”
“Bác Hạ, cháu đã cho người đi dò xét, chỉ ngày mai là có tin tức.”
“A, tốt! Nhu Nhu là vị hôn thê của cháu, cháu cũng đừng làm nó phải ủy khuất.”
“Cháu biết rồi, Bác Hạ.”
Người được gọi là Bác Hạ cúp điện thoại, thở dài nói:
“Tiểu nha đầu này gan quá lớn rồi, lại dám trốn trong xe của tổ điều tra bí mật xuống Tân Giang. Cái đám thùng cơm này, ngay cả 1 tiểu cô nương cũng không phát hiện được, thì làm sao có thể điều tra người khác?”
Home » Story » trọng sinh truy mỹ ký » Chương 48: Tôi với Hạ Nhu đã như vậy rồi