Khả Lạc đáp lại cái ôm của bà Tiêu:
– Con…muốn thử một lần. Xin mẹ hãy tha thứ cho sự bướng bỉnh này của con.
Bà Tiêu gật đầu, bà tôn trọng quyết định của Khả Lạc, nhưng trong lòng lại có chút lo lắng, bà linh cảm sẽ có chuyện không hay xảy ra.
………………….
Tối hôm đó, trong phòng, Khả Lạc tắm rửa xong liền ngồi trên giường lau tóc, cô nhìn Tiểu Cửu đang ngồi lơ lửng trước mắt, hỏi:. Hãy tìm đọc trang chính ở [ TRUMtгuye И.v n ]
– Ngươi ta ra được nguyên nhân bà Tiêu bị đâm chưa?
– Rồi.
Tiểu Cửu nhăn mày, nói
– Là nữ chủ Tiết Dung. Giống với cốt truyện, cô ta thuê người hại mẹ nguyên chủ, chỉ là ta không ngờ là cô ta lại dám làm chuyện động trời như vậy.
Khả Lạc giơ ta xoa xoa thái dương, trách bản thân:
– Là tại ta quá chủ quan. Con người đúng là không phải trả giá thì không biết sợ. Cô ta đã đi quá giới hạn cho phép rồi.
– À, ta có thu được đoạn ghi âm của cô ta với tên đâm bà Tiêu rồi này, tiếp theo ngươi muốn làm gì thì làm đi.
– Uầy, ngươi phát huy tác dụng rồi đấy Tiểu Cửu Nhi.
Tiểu Cửu liếc xéo Khả Lạc. Cô nhún vai, nói:
– Chúng ta thay nguyên chủ trừng phạt Tiết Dung luôn đi.
Tiểu Cửu ngạc nhiên:
– Bây giờ luôn sao, trời tối rồi đấy.
– Trời tối mới dễ làm chuyện xấu.
Nói rồi, Khả Lạc lấy điện thoại gọi vào dãy số, đầu bên kia nhấc máy, Khả Lạc nói:
– Tiết Dung, cô ra quán bar S gặp tôi đi, chúng ta giải quyết cho xong mọi việc.
Tiết Dung nghe vậy liền cười khinh:
– Mẹ cô chưa khỏe mà cô không ở nhà chăm sóc bà ta, hẹn gặp tôi làm gì kia chứ.
Đáp lại cô ta là tiếng tắt máy điện thoại, Tiết Dung vuốt nhẹ mái tóc:
– Đồ yếu đuối. Để coi cô hẹn tôi để nói những gì
Cô ta thay đồ rồi bắt xe đến chỗ hẹn. Vừa bước vào quán bar S, Tiết Dung liền thấy Khả Lạc ngồi ở quầy rượu, tiến đến gần, Tiết Dung hất mặt nói:
– Muốn gặp tôi để làm gì?
Khả Lạc đưa Tiết Dung ly rượu, nói thách:
– Cô dám uống đua với tôi không?
Tiết Dung cười lớn, nhận ly rượu của Khả Lạc rồi uống sạch, cô ta úp ngược ly rượu lại để chỉ ly rượu đã sạch, cô ta nói:
– Tới cô.
Tiết Dung thấy Khả Lạc cười, mà đầu cô ta lại trở nên choáng váng, mắt mở không lên, Tiết Dung ngã lên người Khả Lạc. Lúc này, quản lí quán bar chợt đi qua, thấy Tiết Dung ngất xỉu liền hỏi:
– Cô ấy bị sao vậy?
Khả Lạc mỉm cười đáp:
– Bạn tôi bị say rượu rồi, tôi đưa cô ấy về đây.
Thấy mặt Khả Lạc không giống mấy người xấu, nên vị quản lí này cũng không tra hỏi nhiều. Khả Lạc dìu Tiết Dung ra ngoài bắt xe taxi, cô đưa mắt nhìn tài xế:
– Đến ngoại ô.
Vị tài xế nghe vậy hơi có chút bất ngờ, hỏi:
– Cô gái à, trời tối như vầy mà ra ngoại ô thì có chút nguy hiểm đấy.
– Chúng tôi có chút chuyện, phiền bác đưa tôi đến ngoại ô.
Lúc này bác tài xế cũng không hỏi gì nữa. Đến vùng ngoại ô, bác tài xế quay xe trở về, nhìn xung quanh chả có bóng người, phía trước có căn nhà kho bị bỏ, Khả Lạc dìu Tiết Dung vào căn nhà kho đó.