Minh Tuệ cảm giác hụt hẫng, hờn dỗi:
“Có ngón nào đầu chứ.”
Cô thở dốc nặng nề, dường như cảm giác muốn nhiều hơn thế nữa, mông vẫn cố nhích để ngón tay Ân Tú lọt vào bên trong.
Ân Tú cưng chiều xoa xoa đầu, thì thầm vào tai nhỏ:
“Cục cưng của chị trông nhỏ nhắn thế thôi mà mạnh dữ, ham muốn còn nhiều hơn cả chị nữa cơ, cái đồ nham nhở.”
Ân Tú không để cô đợi lâu, cho ngón trỏ và ngón giữa cùng tiến vào bên trong cô bé đã mở lớn, dường như nó đã chờ đợi từ bao giờ.
Ngón tay đi giữa đường thì bị chặn lại, Ân Tú nhẹ hôn lên đỉnh đầu Minh Tuệ, an ủi:
“Em thả lỏng nào, để đau đó.”
Minh Tuệ nghe lời, thở đều hơn, hai ngón tay bên dưới được dịp thuận lợi tiến vào trong. Ân Tú làm động tác móc lên, khẽ cữ động ngón tay lên xuống theo nhịp nhanh dần. Minh Tuệ ôm ghì lấy chị mà lên xuống theo nhịp nắc.
Lâm Ân Tú giữ cho hai ngón tay đứng im, rút ra, rồi đẩy vào, chậm dần, rồi tăng tốc. Nhưng cảm giác Minh Tuệ vẫn chưa đạt đến cực hạn.
Chị thật sự không muốn dùng ba ngón tay, chỉ sợ làm đau em ấy mà thôi. Những thứ gì của Minh Tuệ cũng đều xinh xắn như vậy, chị không muốn làm đau nó.
Minh Tuệ nằm bên dưới im lặng hưởng thụ, nhưng chợt nhớ đến hôm nay là ngày kỉ niệm của hai đứa. Cô cũng muốn Ân Tú có được cảm giác thống khoái như cô.
Nhích người mình để rút ngón tay Ân Tú ra khỏi cô bé. Minh Tuệ lật người chị xuống dưới, tay nhanh chóng cởi phắt chiếc quần còn vướng víu từ nãy đến giờ trên người Lâm Ân Tú. Lần nữa tinh nghịch nháy mắt cười, cô bé bên dưới của cô vẫn còn đau nhức mà đòi hỏi:
“Chị có biết điểm G của con gái khó đụng trúng lắm không? Nhưng nếu biết cách thì thật là dễ dàng đó nha.”
Không đợi Ân Tú trả lời, cô bịt chặt môi chị bằng đôi môi đã sưng đỏ của mình. Nút nhẹ nhàng thưởng thức vị ngọt, hừm… cô cũng không biết vị ngọt từ thứ gì nữa, nhưng thật sự nó rất ngon.
Di chuyển môi đến cổ Ân Tú, cô quyết định trả thù bằng vài vết đánh dấu chủ quyền to lớn, rồi nhanh chóng di chuyển môi xuống đôi bồng đào lớn, miệng cảm thán ghen tị:
“Còn to hơn của người ta nữa, thấy ghét chưa?”
Ân Tú nằm bên dưới vẫn đang theo dõi sự chuyển động của Minh Tuệ nãy giờ, bật cười:
“Thì nó cũng là của em mà, sao lại còn ghen tị chứ?”
Minh Tuệ cảm thấy rất đúng đắn, thè lưỡi dài ra liếm quanh hạt đầu, đẩy nó qua lại trong miệng, làm cho nó cứng lên, rồi ngậm lấy mà nút, cảm giác như đang được bú sữa, thật sự rất thích nha.
– HẾT CHƯƠNG 48 –