Dịch Thành đột nhiên nhớ tới nữ nhi nói trên người hắn còn có thương tích, vẻ mặt ân cần hỏi han.
– Có gì cần? Hiện tại Khí Hải của ta chưa viên mãn, cần linh thạch bổ sung lực lượng, chẳng biết Dịch gia các ngươi có thể lấy ra một ít hay không? Ta có thể dùng thứ khác trao đổi!
Suy nghĩ một chút, Nhiếp Vân nhức đầu.
Trong Khí Hải của mình chân khí ngay cả một phần ba cũng chưa tới, trải qua Truyền Tống Trận truyền tống, chân khí càng thêm tinh thuần, tính toán đâu ra đấy chân khí toàn thân ngay cả một phần sáu của Khí Hải cũng không được, đương nhiên, Khí Hải của mình thực sự rất lớn, coi như một nhét vào một phần sáu, cũng so với toàn bộ lực lượng của người bình thường!
Bất quá, nếu vị tiền bối Nguyên Khí Sư kia nói cần chân khí, pháp lực hùng hậu mới có thể mở ra, chân khí trong cơ thể tự nhiên là càng nhiều càng tốt!
– Khí Hải của ngươi chưa đủ viên mãn? Ngươi nói là thật…
Nghe được thiếu niên nói, Dịch Thành nhớ tới cổ lực lượng mênh mông vừa rồi, sợ đến biến sắc.
Lực lượng hùng hậu như thế, lại còn là Khí Hải không đầy… Khí Hải của ngươi rốt cuộc bao lớn?
Bất quá, Khí Hải một người hữu hạn, chân khí của thiếu niên hùng hậu như vậy, coi như đầy cũng có thể không sai biệt lắm, nếu hắn muốn bổ sung Khí Hải, vừa lúc có thể nhân cơ hội lấy lòng, nghĩ đến điểm này, Dịch Thành hít sâu một hơi, có chút tự ngạo nói:
– Tuy sinh ý của Dịch gia chúng ta làm không tính quá lớn, nhưng một ít linh thạch còn có thể cầm ra được, ngươi cần bao nhiêu? Nói một chút, chỉ cần ta có thể làm được, liền nhất định thỏa mãn, về phần trao đổi, chuyện này không nên nhắc lại!
– Ta cần tương đối nhiều, không lấy cái gì trao đổi mà nói, này… Này không tốt lắm đâu!
Nghe được đối phương hào khí ngất trời, Nhiếp Vân sửng sốt, có chút ngượng ngùng, mặc dù mình từng có thời điểm rất độc, nhưng cũng không muốn chiếm tiện nghi của người ta a.
– Ngươi đã cứu tính mệnh của nữ nhi ta, nếu như cần một chút linh thạch còn phải trao đổi, chẳng phải đánh mặt Dịch Thành ta? Cần bao nhiêu linh thạch, cứ mở miệng, không nên khách khí, hai vạn viên linh thạch hạ phẩm có đủ hay không? Hiện tại ta để người mang tới cho ngươi?
Thấy bộ dáng này của thiếu niên, Dịch Thành cười ha hả, trong giọng nói tràn đầy đại khí.
Khí Hải Đại Lục không sinh sản linh thạch, mặc dù có linh thạch hạ phẩm cũng là từ đại dương vô tận lấy được, nên cực kỳ thiếu thốn, mà tiền giao dịch chủ yếu nhất ở Phù Thiên Đại Lục lại là linh thạch, Dịch Thành là người làm ăn, gia tài bạc triệu, mặc dù trong khoảng thời gian này bị Giang gia bức bách có chút cùng đường, nhưng lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa béo, vẫn không thể khinh thường.
– Hai vạn viên linh thạch hạ phẩm?
Nhiếp Vân nghe nói như thế, một trận xấu hổ:
– Hai vạn viên linh thạch hạ phẩm, với ta mà nói vẫn không hữu dụng lắm, nếu có năm mươi vạn viên linh thạch hạ phẩm, ta nghĩ, hẳn là không sai biệt lắm có thể để Khí Hải của ta được một nửa, cũng đủ ứng phó tình hình…
– Năm mươi vạn? Mới bổ sung phân nửa? Ngươi… Ngươi còn là người sao?
Dịch Thành đang mỉm cười nghe được thiếu niên nói, nhất thời cứng đờ, cả người co quắp, cũng sắp điên rồi.
Năm mươi vạn linh thạch hạ phẩm ẩn chứa linh khí, giống như Trường Giang và Hoàng Hà, toàn bộ lấy ra bổ sung một trăm Chí Tôn cũng dư dả, thiếu niên trước mắt dĩ nhiên nói nhiều linh thạch như vậy, mới bổ sung phân nửa Khí Hải, Dịch Thành làm sao không hỏng mất?
Hơn nữa, trọng yếu nhất là, cả gia tộc bọn hắn, tính toán đâu ra đấy tất cả tài sản chung vào một chỗ, cũng chỉ có thể lấy ra ba mươi vạn linh thạch hạ phẩm…
Dịch Thành cảm thấy thiếu chút nữa ngất đi.
Thương cảm vừa rồi vẫn dõng dạc nói, cần bao nhiêu cứ mở miệng…
– Thế nào, Dịch Thành tiền bối có thấy khó làm hay không? Nếu như không được thì thôi! Năm mươi vạn linh thạch hạ phẩm, đích xác không phải là người bình thường có thể lấy ra!