Trên tay nàng là một mặt gương trong suốt như pha lê toả ra hào quang lấp lánh kỳ diệu, vầng sáng nhàn nhạt mờ ảo lưu chuyển, tản ra làm chậm lại mọi thứ xung quanh.
Trên thế giới này, nếu có một sức mạnh có thể ảnh hưởng đến không gian, có lẽ chính là thời gian.
Thời gian và không gian đầy bí ẩn, và chúng có thể ảnh hưởng lẫn nhau.
Thuỷ Tinh Kính chính là tín vật của Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng, lạc ấn được gắn trong đó chính là Thì Quang Biến, được Đường Tam lựa chọn sau nhiều lần suy nghĩ. Có thể ảnh hưởng đến không gian chỉ có thời gian, đây là phán đoán của một vị Thần Vương.
Giờ khắc này, khi Mỹ công tử đứng trước nguy hiểm, Thì Quang Biến đã phát huy ra tác dụng cực lớn.
Từng đạo ngân quang lặng yên không tiếng động dung nhập vào tế đàn, quang mang trên tế đàn càng phát sáng. Hào quang chói mắt làm cho không gian xung quanh ba động kỳ dị.
Thì Quang Biến không duy trì thời gian quá dài, nhưng với Mỹ công tử đã đủ rồi. Sau khi vết nứt không gian dày đặc nhất lướt qua phía sau, còn lại cũng chỉ là một chút không gian ba động rải rác. Nàng cũng nhân lúc đó mà thở dốc, lần nữa điều chỉnh và nhảy trở lại.
Chuyển động chậm ngắn ngủi trước đó khiến nàng có lý giải hoàn toàn mới về Thiên Cơ Vũ, trên người nàng ngân quang lượn lờ, bắt đầu dẫn dắt không gian.
Lúc này nàng mới hiểu được, hoá ra Thiên Cơ Vũ không chỉ dùng để né tránh mà còn có thể chủ động dẫn dắt không gian.
Dưới sự dẫn dắt kỳ diệu của không gian ba động và Thiên Cơ Vũ, những vết nứt không gian dày đặc khó né tránh đã trở nên có quy luật, theo dẫn dắt của nàng mà thay đổi phương hướng, từ đó nàng có thể né tránh.
Không có Thì Quang Biến trợ giúp, có lẽ nàng mất rất lâu mới có thể tìm kiếm huyền bí của nó, nhưng giờ khắc nàng, nàng đã làm được.
Rốt cuộc, khi đạo ngân quang cuối cùng lặng yên lướt qua và dung nhập vào tế đàn dưới chân theo sự dẫn dắt của Mỹ công tử thì toàn bộ thế giới trong tích tắc đã biến thành màu bạc.
Trong tầm mắt Mỹ công tử, mọi thứ đều tản ra ngân quang rực rỡ, mà lúc này nàng tựa hồ đi xuyên qua vô số không gian.
Thân thể nhẹ bẫng, nàng lại cảm thấy bước lên mặt đất, sau đó nàng phát hiện mình đã trở lại hang động lúc đầu.
Lúc này, trong hang động không còn tăm tối nữa, một con Khổng Tước màu bạc khổng lồ xuất hiện trước mặt nàng. Khổng Tước mở ra linh vũ xán lạn phía sau, và đôi mắt nó dường như ẩn chứa nụ cười.
Trong nháy mắt tiếp theo, linh nhãn trên mỗi cây lông chim đều toả ra ngân quang sáng chói, chiếu rọi trên người Mỹ công tử, gột rửa lấy thân thể nàng.
Trên trán Mỹ công tử, Khổng Tước kim quan nổi lên, nhưng được ngân quang gột rửa, Khổng Tước kim quan vốn có màu vàng đã dần chuyển sang màu bạch kim.
Mỹ công tử đắm mình trong không gian màu bạc đã sinh ra biến hoá kỳ diệu.
Nàng cảm thấy mình đã biến thành một con Khổng Tước màu bạc, thân hình mình cùng con Khổng Tước to lớn phía trước dần dung hợp với nhau, ở trong thế giới uyển chuyển nhảy múa, dẫn dắt từng đạo thiên cơ hoá thành thế giới không gian của mình.
Tình huống kỳ diệu này kéo dài rất lâu, chính nàng cũng không biết đã qua bao lâu. Khi nàng khôi phục lại thì tất cả tựa hồ đã trở nên cực kỳ mỹ hảo.
Nàng có thể cảm nhận được rõ ràng biến hoá rất nhỏ trong không gian. Ngay trước người nàng không xa có một cây linh vũ đang phiêu diêu trong gió. Toàn thân nó màu bạch kim, nhưng lại tản ra vầng sáng màu lam. Trên ba linh nhãn dường như có ba khoảng không gian chập chờn.
Thiên Cơ Linh, tín vật của Khổng Tước Yêu tộc, cũng là Thần Khí chân chính của Khổng Tước Yêu tộc. Trước đó Mỹ công tử từng nắm giữ nó, nhưng bây giờ Thiên Cơ Linh tựa hồ có chút khác biệt.
Nó tản ra ánh sáng nhu hoà, đối với nàng rất thân hoà, tựa hồ nó là một cây linh vũ trên người Mỹ công tử.
Mỹ công tử đưa tay huy động cây Thiên Cơ Linh kia, nó lặng yên bay về phía nàng, vui sướng nhảy múa xung quanh người nàng. Linh nhãn mang theo ánh sáng rực rỡ, dường như nàng thấy được tương lai không xa.