Mà hội Mạnh Đức phi, Doãn Thục phi lựa chọn không ra khỏi cung. Sau khi Hiên Viên Mặc hạ chỉ, các nàng cũng chỉ phái người tặng quà, không tự thân xuất hiện.
Rất nhiều người đoán, hội Mạnh Đức phi tức giận mà trốn đi.
Quả thật là các nàng tức giận trốn đi thật, nhưng mà không phải giận cho mình. Từ những năm trước, các nàng đã không hứng thú gì với tình yêu của đế vương rồi.
Hiện giờ nhốt mình trong cung cũng là vì giận cho người khác.
Trái lại, Hoàng quý phi đáng lẽ phải rầu rĩ không vui lại suốt ngày đưa người đi ngắm hoa, thưởng trà, đối thơ, ngày nào cũng thoải mái khiến tất cả vô cùng buồn bực.
An Ngưng Hương nghe được tin cũng cảm thấy kỳ quái vô cùng.
Hoàng quý phi chắc chắn là rất thích A Mặc, mỗi lần các nàng thấy Hoàng quý phi nhìn A Mặc đều thấy được trong mắt nàng nồng đậm yêu thương.
Sau chuyện này, Hoàng quý phi hẳn là không vui mới đúng.
An Ngưng Hương xoa bụng, cũng không có tính đi ra oai phủ đầu trước Hoàng quý phi. Nàng là Hoàng hậu, cũng có thai.
Nếu A Mặc thật tình đối xử với nàng, thái tử tương lai của Thiên Tần sẽ là con trai nàng.
So đo với một Hoàng quý phi không có con nối dõi không có danh hiệu làm gì.
Hoàng quý phi không động đến nàng, nàng cũng sẽ không làm gì người ta. Ai biết A Mặc nghĩ gì trong lòng, cứ cảm giác hắn có cảm xúc khác với Hoàng quý phi.
An Ngưng Hương không chủ động tìm người không có nghĩa là tránh được vô tình gặp mặt ở ngự hoa viên.
Đường Quả thấy được nàng, nàng là Hoàng hậu đương nhiên không thể tránh đi, được người dẫn đến.
“Hoàng quý phi.”
Hiện giờ thấy Đường Quả, nàng không cần tôn xưng nữa, trong lòng cũng có hơi thoải mái.
Nhưng lúc nàng chờ Hoàng quý phi hành lễ, Đường Quả lại không đứng dậy, chỉ gật đầu, “Chúc mừng Hoàng hậu nương nương.”
An Ngưng Hương không vui trong lòng, nhưng nghĩ mình vẫn chưa được sắc phong, cũng không ý kiến.
Nhưng đại cung nữ Xuân Tuyết bên người nàng lại quát lớn, “Hoàng quý phi thấy Hoàng hậu nương nương sao không hành lễ?”
Editor: An Ngưng Hương: Không sợ kẻ địch mạnh, chỉ sợ đồng đội ngu