Bởi vì trước đó hắn không có hiểu biết chân chính về thực lực của bốn lão quái vật này.
Nhưng mặc kệ thế nào, trọng yếu là kết quả mà thôi.
Chu Hằng mạnh mẽ đánh vào, chuyển Bách Quỷ Kiếm sang tay trái, tay phải tế ra hắc kiếm, hắn muốn giải quyết dứt điểm!
Mặc dù bốn lão quái vật biết rõ khó thoát được kiếp nạn này, nhưng bọn họ ai không phải là thiên kiêu mỗi một hành tinh, làm sao có ai cam lòng bó tay chịu chết. Càng là đến lúc nguy cấp, bọn họ lại càng thêm vượt qua bản thân, chiến lực có tăng lên một chút nhỏ!
Nhưng mà, rốt cuộc cũng không làm được gì.
Chu Hằng quá mạnh mẽ! Hoặc nói là, Bách Quỷ Kiếm quá mạnh mẽ!
Đám người Nguyệt Ảnh Thánh Nữ đã hoàn toàn tắt tiếng, có thể một mình đàn áp chủ nhân bốn đại tử địa đến cỡ này, đây là điều bọn họ không cách nào tưởng tượng! Đây là chuyện mà ngay cả Vạn Cổ Đại Đế cũng không thể làm được!
Dù là Chu Hằng dựa vào uy lực Bách Quỷ Kiếm, nhưng tuyệt đối không thể phủ nhận sự hùng mạnh của bản thân hắn!
Chiến đấu trước đó đã chứng minh điều này.
Chu Hằng hai tay múa kiếm, tay trái cầm Bách Quỷ Kiếm căn bản không cần chém ra chiêu thức gì, chỉ cần toàn lực vung lên duy trì số lượng quỷ ảnh là được. Tay phải thì đẩy ra hắc kiếm, hắn cũng không cần dùng đến Lăng Thiên Cửu Thức, bằng trình tự linh lực của hắn hiện tại, Phi Vũ Thất Kiếm cũng đã đủ để chém giết bốn lão quái vật này.
Nó cũng là tiên thuật!
Diệp Lạc Duyên Diệt!
Hắc kiếm quét ra, tuy rằng nhìn bề ngoài không có gì lạ, nhưng chất liệu không gì không phá cộng thêm lực lượng của Chu Hằng, tiên thuật thần diệu, trở thành lực sát thương đáng sợ nhất Phàm giới.
Một kiếm động, cửu thiên kinh!
Bụp bụp bụp, máu tươi bắn ra, chủ nhân bốn đại tử địa đều chồng chất vết thương.
Bọn họ phát động Vực, kỳ thật bản thân có thể hóa thân hư vô, như là ngọn lửa, chất độc, có thể tránh né tổn thương ở mức độ lớn. Tuy rằng không sánh bằng thể chất đáng sợ của Chu Hằng, nhưng lực phòng ngự của Chuẩn Tiên ba kiếp làm sao mà kém được?
Bọn họ cũng không phải không có phát động năng lực này, nhưng ở trước mặt hắc kiếm thì căn bản không có hiệu quả!
Một kiếm chém xuống, bọn họ liền thấy máu thịt văng ra, thậm chí lộ ra cả xương trắng.
Không phải Chu Hằng muốn tra tấn bọn họ, mà là dù sao bốn lão quái này cũng là Chuẩn Tiên ba kiếp, nào có dễ giết như vậy!
Chu Hằng đánh tới hứng khởi, hai kiếm chém ra liên tục.
Đạt đến cảnh giới vô địch như hắn, kỳ thật muốn tìm một đối thủ thích hợp cũng khó, mà bốn lão quái vật trước mặt vừa lúc cung cấp cho hắn một cơ hội này, làm hắn có thể triển khai toàn bộ thực lực.
Hoa Khai Nhất Thế Giới!
Kiếm Phá Phi Vũ!
Chu Hằng không chút giữ lại phát huy uy lực Phi Vũ Thất Kiếm đến cùng cực. Có kiếm ý Lăng Thiên Cửu Thức chống đỡ, vốn hắn chỉ có thể phát huy một phần ngàn, thậm chí một phần vạn uy lực của tiên thuật này, nhưng hiện tại lại đạt đến một phần trăm!
Một phần trăm lực lượng cấp tiên, vậy là đủ rồi!
Một thức sau cùng của Phi Vũ Thất Kiếm cũng là một thức có uy lực mạnh nhất, Nhất Kiếm Kinh Không, toàn bộ vũ trụ như bừng sáng, toát ra màu sắc hoa lệ tuyệt vời.
Bùm bùm bùm bùm, bốn lão quái vật nháy mắt đều bị đánh bay, mỗi người lùi lại ngàn dặm mới đứng vững được.
Chiến đấu bỗng nhiên ngưng lại, qua một hồi thật lâu, chỉ thấy trên cổ của Viêm Hỏa Thiên Tôn cùng Tử Vong Thiên Tôn xuất hiện một đường máu, sau đó phun máu thật mạnh.
– Phụ tôn… Cung Hoành Ân hét lớn, nhấc bước tiến về phía Viêm Hỏa Thiên Tôn.
Chỉ là hắn còn chưa chạy đến, mặc kệ Viêm Hỏa Thiên Tôn hay Tử Vong Thiên Tôn, thân mình ngã xuống, khí tức kinh khủng bắt đầu tán loạn!
— Chỉ cần bị hắc kiếm chém trúng yếu hại, mặc kệ có phải là dùng Lăng Thiên Cửu Thức đánh ra hay không, chết là cái chắc!
Tình thế Độc Miểu Thiên Tôn cùng Lôi Quang Thiên Tôn thì còn tốt hơn một chút, chỉ là thêm một đường máu trên ngực, cũng không đâm trúng tim, nhưng trong mắt hai đại Thiên Tôn vẫn toát ra sợ hãi rõ ràng.
Bọn họ cảm nhận được uy hiếp tử vong thật sự!
Chuẩn Tiên ba kiếp, hai chết hai thương!
Xung quanh tĩnh mịch, chỉ còn tiếng kinh hô của Cung Hoành Ân truyền ra trong vũ trụ lạnh băng.
Sát khí của Chu Hằng không giảm bớt, lao về phía Lôi Quang Thiên Tôn cùng Độc Miểu Thiên Tôn.
– Cha….
Dương Tử Đồng tiến lên đón đỡ, muốn liên thủ chiến đấu cùng lão cha.
– Lui trở về! Lôi Quang Thiên Tôn trầm giọng. – Trận chiến này, không có liên quan tới ngươi!
– Cha! Dương Tử Đồng lớn tiếng gào lên.
– Nghe lời, mau mau đi đi! Lôi Quang Thiên Tôn vội quát, giọng như sấm nổ.
Dương Tử Đồng nhìn Lôi Quang Thiên Tôn thật sâu, sau đó dùng ánh mắt lành lạnh quét qua Chu Hằng, sau đó quay đầu bước đi, vô cùng nhanh chóng.
– Tiểu bối, quyết một trận tử chiến đi! Lôi Quang Thiên Tôn cười ha hả, giương tay chụp lấy Chu Hằng. Hắn mạnh mẽ đột phá Chuẩn Tiên ba kiếp, không giành được Tinh Hạch thì chỉ có đường chết, cho nên tự nhiên không hề cố kỵ, tranh thủ một đường chạy thoát cho ái nữ.
Chu Hằng cũng không đặt Dương Tử Đồng vào lòng, dù sao ngay cả nàng có lòng trả thù, nhưng vũ trụ mịt mờ, nàng đi đâu tìm người?
Gầm lên một tiếng dài, Chu Hằng vung lên hắc kiếm, hắn muốn kết thúc hoàn toàn trận chiến này.
– Thiêu đốt ngọn lửa sinh mệnh của ta. Tuyệt Mệnh Nhất Kích! Lôi Quang Thiên Tôn gần lên, cả người hóa thành thanh mâu điện màu lam chói lòa, đâm về phía Chu Hằng.
– Bóng ma tử vong, Thôn Thiên Thực Địa! Độc Miểu Thiên Tôn cũng rống to, thân thể dung hợp với đầu lâu, cũng phát động một đòn cuối cùng.
Đây là một đòn mạnh nhất, lợi hại nhất của hai đại Chuẩn Tiên ba kiếp, dung hợp tu vi cả đời của bọn họ, cũng là một đòn rực rỡ nhất trong đời bọn họ! Vứt bỏ lòng thắng bại, một đòn vượt qua bản thân mình!
Chu Hằng lẫm liệt không hề sợ hãi, quét ngang hắc kiếm, một thức Phi Vũ Thất Kiếm cuối cùng lại phát ra.
Kiếm Phá Phi Vũ, Trảm Diệt Phàm Trần!
Bùm! Bùm!
Độc Miểu Thiên Tôn cùng Lôi Quang Thiên Tôn đồng thời văng ra đằng sau, thân thể đang trong quá trình bay ra liền bắt đầu chia thành nhiều mảnh, máu vươn ngân hà!
Ngã xuống!
Bốn đại Chuẩn Tiên ba kiếp, gần như đồng thời chết đi!
Cung Hoành Ân cũng không may mắn thoát được, chỉ là bị kiếm khí lan tỏa đến, đường đường Thiên Tôn lại lập tức bị phanh thây!
Ngay vào lúc này, trong hư không lóe lên, một bóng người mạnh mẽ xé rách không gian, đạp ra như đi trên đất bằng, toàn thân tỏa ra khí tức không thể nói rõ, vượt xa xa Cổ Viêm, thậm chí là Khổng Ngạo Côn!
———-oOo———-