Người bay lên bí bảo rơi xuống, khoảng cách giữa sáu huynh đệ và bí bảo ngày một gần
Chân nguyên mọi người đều thúc giục, huyết thị đi theo sáu vị huynh đệ đều ngưng tụ lực lượng của chính mình
Trong giây lát mười hai người và tám bộ bí bảo xung đụng vào nhau.
Sáu vị huyết thị đột nhiên tăng tốc lên, xông lên trước bọn công tử, vận chuyển chân nguyên thủ hộ tự thân, thi triển thủ đoạn chộp lấy bí bảo
Năng lượng Huyền cấp bí bảo bùng nổ. Bây giờ, thực lực sáu huynh đệ không chịu được, duy chỉ có huyết thị kích phát sự tấn công của bí bảo trước, hoặc chịu đựng hoặc tránh né những tấn công này rồi mới có thể cướp đoạt
Quang hoa sáng rõ, chói mắt người nhìn, năng lượng hung mãnh trong nháy mắt bùng nổ
Sáu tiếng kêu đau đớn đồng thời vang lên, trong hoa quang đó có sự chuyển động huyền diệu của hoa văn
Soạt soạt, hai bộ bí bảo còn lại không ai lấy liền rơi xuống, sáu đôi mắt dõi theo nóng rực, không ai tùy tiện động thủ. Mặc dù là Dương Khai, cũng không dám dễ dàng tiếp xúc với cấm chế trong Huyền cấp bí bảo
Sáu người nhìn chăm chú, có bóng người cao ráo phía dưới đón nhận một bộ bí bảo đó. Người đó cơ hồ là người bay lên không trung sau sáu huynh đệ.
Thấy rõ diện mạo người này, Dương Kháng không kìm nổi mắng một tiếng:
– Khốn thật, Liễu Khinh Diêu!
Người tới chính là đệ nhất công tử Trung Đô, giống với sáu công tử Dương gia. Lúc trước y không có bất kỳ động tác, nhưng thời điểm Huyền cấp bí bảo xuất hiện, y rốt cục triển khai, hơn nữa mục tiêu giống với con cháu Dương gia, theo dõi một món bí bảo trong đó
– Muốn chết!
Dương Thận hừ lạnh. Cấm chế của Huyền cấp bí bảo gây ra làm sao dễ dàng tiếp nhận như vậy? Liễu Khinh Diêu có lợi hại tới mức nào đi nữa cũng chỉ là một Thần Du Cảnh tam tầng, một khi bị bắn trúng, không chết cũng phải trọng thương.
Nhưng Liễu Khinh Diêu dường như không có chút ý tứ kinh hoảng, chân nguyên thúc giục mạnh mẽ, bộ y phục trên người y dường như phát ra hào quang. Trên bộ y phục đó có một con sông lớn, một vầng trăng khuyết, giữa sông có con cá du đãng, trông rất sống động, nước sông trôi chảy, bích lãng cuồn cuộn, nước cuốn thạch đá ngầm, hóa thành từng lớp nước kín không kẽ hở, bao vây lấy thân mình Liễu Khinh Diêu.
Vầng trăng khuyết kia, lại bỗng nhiên bắn nhanh ra hàng nghìn hàng vạn tia sáng mờ, tấn công tới Huyền cấp bí bảo. Còn con cá thoạt nhìn không mấy nổi bật ấy bỗng nhiên cũng lắc mình, hóa thân thành giao long, mở miệng lớn dính máu, khí thế ngập trời.
– Thủy Nguyệt Bích Đào Giáp!
Dương Chiếu kinh hô một tiếng, hiển nhiên là nhận ra bảo giáp này
Dương Khai nhướn mày, hắn tuy rằng chưa nghe nói qua Thủy Nguyệt Bích Đào Giáp, nhưng nghĩ đến Liễu Khinh Diêu dám một mình cướp đoạt Huyền cấp bí bảo, cũng khẳng định dựa vào chính cái này
Bảo giáp này công thủ đều được, xem ra cũng là hàng Huyền cấp!
Liễu Khinh Diêu là đệ nhất công tử Trung Đô, còn xuất thân Liễu gia, có thể có một Huyền cấp bí bảo cũng là điều dễ hiểu
Chỉ trong chốc lát, giao long và hàng nghìn hàng vạn sáng mờ đánh trúng món Huyền cấp bí bảo, lập tức cấm chế chấn động, vô số kim sắc quang mang lóng lánh, tuy nhiên một lát liền che đi hàng nghìn hàng vạn hà quang.
Giao long kia vẫn còn vùng vẫy một trận, không địch được kim quang, tiêu tan vô hình
Liễu Khinh Diêu đã nắm bí bảo trong tay, vô số kim quang đánh vào người y, khiến nàm nước bên ngoài cơ thể y sóng sánh.
Đám người Dương Kháng âm thầm kinh hãi, trong lòng thầm cầu nguyện Liễu Khinh Diêu chết ngay cho rồi.
Nhưng điều khiến bọn họ thất vọng là sau khi kim quang hoàn toàn bùng nổ, cũng không thể làm gì được Liễu Khinh Diêu. Vị công tử đệ nhất Trung Đô này, thần sắc lãnh đạm cầm lấy bí bảo không buông
Lúc mọi người nghĩ rằng y đã đoạt được, Liễu Khinh Diêu bỗng biến sắc, ánh mắt bỗng trợn tròn.
Từ bên trong bí bảo đột nhiên phát ra từng luồng năng lượng màu lam. Những năng lượng này giống như từng dải lụa dài hẹp quấn lấy Liễu Khinh Diêu, vô cùng quỷ dị, Thủy Nguyệt Bích Đào Giáp đều không thể ngăn được nó
– Cản!
Liễu Khinh Diêu gầm lên, màng nước hung mãnh bên ngoài cơ thể khuếch tán ra ngoài, cuối cùng cũng làm giảm tốc độ của năng lượng màu lam bao lấy cơ thể mình.
Sáu người Dương gia thấy biến cố, cũng rất kinh ngạc. Tuy nhiên rất nhanh, Dương Uy liền phản ứng, đột nhiên biến sắc, quay đầu ngăn huyết thị, hô:
– Mau lui lại!
Quát cũng đã muộn. Liễu Khinh Diêu dựa vào bí bảo của mình ngăn lại sự tấn công của bí bảo, đoạt lấy bí bảo, sáu vị huyết thị kia sao lại làm không được?
Bọn họ không có Huyền cấp bí bảo phòng thân, nhưng lại có tu vi và thực lực
Sáu vị huyết thị, cũng đã lấy được bí bảo công tử mình coi trọng. Lúc Dương Uy hét câu này sáu bộ bí bảo cũng phát ra năng lượng màu lam, trói các huyết thị lại.
Vừa thấy năng lượng màu lam, sáu vị huyết thị đều là thần sắc đại biến, hiển nhiên biết quá rõ năng lượng màu lam đó, không hề nghĩ ngợi, lập tức bay tản ra bốn phía, nhưng năng lượng màu lam giống như dây lụa đuổi theo họ không tha, còn nhanh hơn cả tốc độ của bọn họ
Không một người trốn thoát, đều bị trói chặt lại
Không giống như dây thừng bình thường buộc chặt, sau khi năng lượng màu lam trói các vị huyết thị lại, lập tức nhập vào thân thể của bọn họ, biến mất không thấy gì nữa, cũng không có ảnh hưởng đến tự do và hành động của bọn họ.
Sáu vị huyết thị nhìn nhau buồn bực
– Trúng chiêu rồi!
Đồ Phong buồn bực nói
Những người khác lại nghiến răng nghiến lợi:
– Quá âm hiểm!
Ảnh Cửu không nói được một lời, khẩn trương vọt tới bên người Dương Khai, đem bí bảo có hình dạng một chiếc gương cướp được đến bên Dương Khai, cũng không quay đầu lại mà bay xuống dưới
Dương Khai nhíu mày nhìn y, tuy rằng không phát hiện y có bị thương nhưng bây giờ Ảnh Cửu và lúc bình thường khác nhau rất lớn. Y hiện tại, làm cho người ta thấy như hổ bị nhổ răng không hề nguy hiểm
Chẳng những Ảnh Cửu như thế này, những huyết thị khác cũng giống như thế, đều đem bí bảo giao cho các công tử, lập tức rời đi.
– Sao lại thế này?
Dương Kháng hét lên, trên tay cầm lấy một bí bảo hình tròn, có chút không rõ ràng cho lắm.
– Đại ca, nếu thấy tiện, có thể nói cho các huynh đệ được không ?
Dương Chiếu khẽ cười nhìn Dương Uy.