Đáy mắt Đậu Xu Uyển giãy giụa không cam lòng, nàng nhìn ra được. Nữ tử ở trên đời này, nói ra thì đều là người đáng thương thôi.
“Đại phu nói ta mấy tháng đầu không nên đi lại nhiều, nhưng ngốc ở trong phủ khó tránh khỏi phiền muộn, biểu cô nếu không có việc gì không bằng lưu lại một thời gian bồi ta đi.”
Đậu Xu Uyển kinh ngạc liếc nhìn Khương Y.
Khương Y cười nói: “Ta cũng muốn bồi muội muội, nề hà Yên Yên không thể rời khỏi ta, mang nó tới đây khó tránh khỏi quấy rầy muội muội tĩnh dưỡng, liền mặt dày làm phiền biểu cô vì ta phân ưu.”
Đậu Xu Uyển chỉ do dự một cái chớp mắt rồi liền đáp ứng, khách khí nói: “Ta tay chân thô kệch, Vương phi không chê là được rồi.”
Khương Tự mỉm cười: “Làm sao sẽ. Biểu cô nguyện ý lưu lại bồi ta, ta cầu mà không được.”
Đậu Xu Uyển là người biết chính mình muốn gì, sẽ không vọng tưởng thứ mình không chiếm được. Đối với người như vậy, nàng nguyện ý giúp đỡ một phen.
Xe ngựa chở Khương Y một mình trở về Đông Bình Bá phủ.
Trong Từ Tâm Đường, Phùng lão phu nhân kinh ngạc không thôi: “Vương phi giữ biểu cô ngươi lại?”
“Vâng, Tứ muội đã hoài thai ngại phiền, cảm thấy hợp ý biểu cô, liền giữ biểu cô lại.”
Thần sắc Phùng lão phu nhân nhất thời âm tình bất định.
Hợp ý Đậu Xu Uyển?
Ngoại tôn nữ vào Bá phủ không phải một hai ngày, Khương Tự cũng không phải xuất giá sớm, hai người ở Bá phủ cúi đầu không gặp ngẩng đầu thấy thời gian ít nhất hơn nửa năm, bà thế nào lại không nhìn ra hai người hợp ý nhỉ?
Khương Tự đây là ý gì?
“ Tứ muội ngươi tuổi còn trẻ có thai, lẽ ra ngươi làm tỷ tỷ lưu lại bồi nó càng thích hợp hơn. Dù sao ngươi cũng là người từng trải, biểu cô ngươi nói là trưởng bối, kỳ thật vẫn là một cô nương gia không hiểu chuyện ……”
“Con cũng muốn lưu lại bồi Tứ muội, nhưng còn có Yên Yên nữa. Yên Yên đang tuổi hoạt bát thích chơi, nếu như theo con đi Vương phủ, một khi quấy nhiễu Tứ muội liền phiền toái.” Khương Y ôn nhu giải thích.
Phùng lão phu nhân chậm rãi gật đầu.
Mang theo hài tử mấy tuổi đi bồi người có thai, xác thật không thích hợp.
Nhưng Khương Tự lưu lại Dậu Xu Uyển vẫn làm Phùng lão phu nhân đắn đo.
“Đại lão gia ——” Cửa vang lên tiếng nha hoàn vấn an,Khương An Thành nhanh chóng đi vào.
Vội vàng làm lễ chào hỏi Phùng lão phu nhân, Khương An Thành gấp không chờ nổi hỏi Khương Y: “ Tứ muội con thế nào?”
Phùng lão phu nhân nhìn mà giận sôi máu.
Khi tức phụ còn sống trong lòng nhớ thương đều là tức phụ, nay tức phụ đã chết trong lòng nhớ thương đều là nữ nhi, một đại nam nhân không thể có tiền đồ tí sao?
“Phụ thân yên tâm đi, Tứ muội cũng không tệ lắm, thoạt nhìn Vương gia rất săn sóc Tứ muội ……”
Khương An Thành liên tiếp gật đầu, thần sắc lúc này mới khoan khoái: “Mẫu thân, mọi người nói chuyện đi, con đi thư phòng.”
Khương An Thành tới vội đi cũng vội, nhưng thật ra làm Phùng lão phu nhân ngộ ra: Khương Tự đột nhiên giữ lại Đậu Xu Uyển, sẽ không phải là bởi vì lão đại đi?
Đúng rồi, nha đầu kia tính tình cổ quái, lại là người không chấp nhận được người khác, chắc chắn không muốn cha mình cưới vợ kế.
Mắt thấy Khương Tự thành Vương phi, ý niệm muốn gả Đậu Xu Uyển cho Khương An Thành của Phùng lão phu nhân càng thêm mãnh liệt. Hiện giờ kế hoạch đột nhiên bị phá rối, trong lòng khó chịu giống như có cục đá chặn lại, cố tình lại không thể làm gì.
Đến cuối cùng, lão thái thái chỉ có thể tự an ủi mình: Thôi, nếu Khương Tự không muốn, vậy từ từ rồi nói. Bá phủ về sau còn phải dựa vào Tứ nha đầu dìu dắt, không đáng vì cưới vợ kế cho lão đại mà chọc tức nó.
Úc Cẩn phải mấy ngày sau mới hậu tri hậu giác phát hiện trong phủ có thêm một thân thích.
“Ta còn tưởng là nha hoàn theo nàng từ Bá phủ tới đây cơ, không nghĩ tới lại là biểu cô nàng?”
“Chàng không phát hiện cách ăn mặc khác biệt?”
Úc Cẩn thẹn thùng cười cười: “Lại không nhìn kỹ, cảm thấy đều chẳng khác lắm.”
“Vị biểu cô này của ta cũng là người không dễ dàng, phụ thân của nàng ấy đưa nàng ấy lên kinh chính là vì muốn để tổ mẫu ta an bài cho nàng một mối hôn sự.”
“Cho nên?” Úc Cẩn nghe ra vài phần ý tứ.
“Cho nên chàng lưu ý nhiều một chút, có nhân tuyển thích hợp liền làm mai cho biểu cô.”
Úc Cẩn cười rộ lên: “ Tài tử văn vẻ nho nhã ta cũng không quen mấy người, nhưng nếu là tướng sĩ trẻ tuổi rất có tiền đồ ngược lại đếm không hết, chỉ là không biết biểu cô nàng có nguyện ý gả cho võ tướng hay không.”
Không nói cái khác, Vương phủ phải có quy chế của phủ binh, trực tiếp hiệu lực thay hắn có không ít.
“Biểu cô chỉ cầu phẩm mạo tương xứng, biết lạnh biết nóng là được.”
“Vậy được, ta để ý một chút.” Úc Cẩn một ngụm đáp ứng, nói ra tin tức mới biết được, “ Ngôn quan ngày ấy hăng hái buộc tội ta nhất mắc lỗi, bị phụ hoàng trục xuất kinh thành rồi.”
Nét mặt Khương Tự trịnh trọng lên.
Úc Cẩn cười lạnh: “Xem ra người nọ là thay người nào đó phất cờ hò reo, ta nói ra sức gì đâu!”