“Vậy thì tốt, hôm nay ta muốn cho cả thế giới thấy, bà ta không thể là chúa tể Phục Hy được.”
Đại thần quốc phòng tiếp tục nói: “Đợi khi lễ đăng cơ kết thúc, lập tức bắt đầu thanh trừ người của bà ta.”
“Giết toàn bộ sao?”
“Không, cục diện chính trị vẫn cần một vài người để duy trì, người cầm đầu có thể sống, nhưng phải khống chế được bọn họ.”
“Vâng”
Hai người nói chuyện rất nhỏ, chung quanh lại đều là người của họ, vây quanh bảo vệ họ.
Vì thế đại thần quốc phòng không sợ tin tức bị tiết lộ.
Cho dù tin tức bị tiết lộ, Valrhona cũng không kịp cứu vãn được gì.
Hắn ta không biết rằng, tất cả những điều này đều bị Cố Thanh Sơn dùng Thần niệm nghe được.
Cố Thanh Sơn không tiếng động gật đầu, trong lòng cảm thấy có chút phiền toái.
Thế giới sắp diệt vong rồi, những người này lại còn gây thêm phiền phức nữa.
—— Nghĩ đến đây, Cố Thanh Sơn liền hạ quyết tâm.
Hắn vỗ vai Trương Anh Hào, nhỏ giọng nói: “Tôi nhớ trong nhà thờ Tử Thần, có tổng cộng hai vị thần canh giữ, một vị là Hắc Nha thần, một vị là Khuyển thần.”
(*) Hắc nha: quạ đen
“Đúng vậy, đây là điều mà ai cũng biết, sao thế?” Trương Anh Hào hỏi.
Cố Thanh Sơn nói: “Mượn dùng tạm, sau đó, các anh hãy làm như thế này……”
Hắn nói khẽ cho Trương Anh Hào và Diệp Phi Ly nghe sắp xếp của mình.
……
Chỉ một lúc sau.
Cố Thanh Sơn đã biến mất khỏi hiện trường Nữ hoàng đăng cơ.
Trương Anh Hào và Diệp Phi Ly đeo kính râm, đẩy đám người ra, đi từng bước về phía dưới đài đăng cơ.
Hành động dị thường của bọn họ, lập tức khiến đám thị vệ cung đình chú ý.
Đám thị vệ cung đình này đã sớm nhận ra Trương Anh Hào, cũng từng chứng kiến bản lĩnh của Trương Anh Hào.
Trương Anh Hào quản lý công tác bảo vệ, để lại ấn tượng khắc sâu cho đám người này.
Lúc này, đám thị vệ thấy anh ta tiến đến, không tránh khỏi đều nhìn về phía Nữ hoàng.
Valrhona nhìn thấy hai người họ, bên tai bỗng nhiên lại vang lên lời dặn dò của Cố Thanh Sơn.
Bà ta nhất thời bình tĩnh lại, gật đầu với đám thị vệ.
Đám thị về liền nhường đường.
Trương Anh Hào và Diệp Phi Ly chậm rãi đi đến dưới đài cao, một trái một phải, bắt đầu bảo vệ Nữ hoàng.
“Cho dù hôm nay cả thế giới diệt vong, nghi thức đăng cơ của ta cũng phải tiếp tục tiến hành.”
Valrhona nhìn tất cả mọi người, lớn tiếng tuyên bố.
Giáo chủ chỉ đành lau mồ hôi trên trán, ép buộc bản thân mình không được nhìn con quái vật kia, tiếp tục niệm từ chúc phúc.
Một cảnh tượng vô cùng kỳ quái xuất hiện.
Trên bầu trời, cỗ quan tài khổng lồ bất động, quái vật gào rống giãy dụa muốn thoát ra.
Trong nhà thờ, Valrhona đứng ở đài cao, không để ý đến mọi việc, tiếp tục nghi thức đăng cơ.
Mà cảnh tượng như vậy đang được truyền hình trực tiếp trên toàn thế giới.
Những người đang hoang mang, lập tức bị cảnh tượng này thu hút.
Không ai đóng Quang Não lại.
Tất cả mọi người đều muốn nhìn xem, cục diện đế quốc Phục Hy rốt cuộc sẽ như thế nào.
Ngay từ đầu truyền hình trực tiếp lễ đăng cơ của Nữ hoàng đã đạt tỉ lệ người xem cao nhất từ trước đến nay, ngay tại lúc này, tỉ lệ người xem lại tiếp tục tăng lên.
Cảnh tượng kỳ lạ lại xuất hiện.
Một con Hắc Nha toàn thân màu đen xuyên qua tầng mây, dừng ở trên đài cao.
Trước mặt hàng tỉ người, nó nhìn về phía Valrhona phát ra một tiếng kêu to.
Valrhona hướng về phía hắc nha, nghiêm trang thi lễ.
Hắc nha bay lên, nhẹ nhàng đậu trên vai Valrhona.
Dường như nó đã nhắm trước vị trí này, sau khi đứng vững thì không nhúc nhích nữa.
“Hắc nha!”
“Mau nhìn kìa, là hắc nha!”
“Trời ơi!”
“Sứ giả của Tử Thần đến rồi!”
Các tín đồ của thần giáo Tử Thần kích động kêu to lên.
Dựa theo giáo lí của thánh giáo, hắc nha và khuyển thần là người hầu của Tử Thần, là thần linh gieo rắc cái chết và giấc ngủ vĩnh hằng.
Bây giờ, tại hiện trường Nữ hoàng đăng cơ lại xuất hiện một con hắc nha.
Chỉ là trùng hợp sao?
Đại thần quốc phòng lộ ra nụ cười châm chọc, lẩm bẩm nói: “Dùng đến cả trò phù thủy này cơ à? Đáng tiếc vô ích thôi!”