Lâm Hiên nhướng mày đem thần thức thả ra, rất nhanh phát hiện tung tích đối phương. Tay áo phất một cái đem Cửu Thiên Minh Nguyệt Hoàn bay vút ra.
Thiên địa nguyên khí cuồn cuộn tuôn vào trong, một bên hoa tuyết trắng xóa bay đầy trời khiến mọi vật như đông cứng, bên kia thì liệt hỏa hừng hực thiêu đốt khiến sóng nhiệt tỏa ra từng đợt rát mặt.
Lúc này Bách trùng chân nhân đang cách đó khoảng hơn ngàn trượng. Vừa rồi tuy may mắn đào thoát nhưng một nửa người thấm đẫm máu tươi do cánh tay trái đã đoạn.
Hiện lão quái vật đang ở trước màn hào quang màu tím. Lúc này tư tưởng thu phục hồ điệp đã bốc lên tận chín tầng mây. Tánh mạng mới là trọng yếu nhất. Lão duỗi tay điểm về phía trước một chỉ, đồng thời miệng mấp máy truyền ra chú ngữ cổ xưa huyền diệu. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL – www.Truyện FULL
Rẹt!.
Màn hào quang màu tím ào ào vỡ vụn ra rồi tan biến như bọt khí. Tức thời chiếc Cổ Chung đang lơ lửng trong đó hóa thành một đạo kinh hồng màu tím bay về trong tay Bách Trùng chân nhân.
“Tiểu tử kiêu ngạo dám phá hỏng chuyện tốt của lão phu,. Hiện tại ta xem ngươi có bổn sự gì để đối phó đám yêu điệp này” Thanh âm thê lương như nguyền rủa của Bách Trùng chân nhân truyền ra nhưng cánh tay còn lại không hề nhàn rỗi. Thông Thiên Linh bảo quay tròn rồi một quầng sáng màu tím ào ào bao phủ lấy thân thể lão.
Hôm nay nhất thời khinh địch thiếu chút nữa lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục. Nhưng thân là Ly Hợp kỳ tu tiên giả chấp chưởng Ngự Linh Tông đã lâu, tâm kế của lão vô cùng đa đoan.
Thân hãm trong nguy cơ chỉ có thể dùng kế tá đao sát nhân. Chỉ đáng tiếc là một khi yêu điệp bị thả ra thì muốn bắt lại càng khó hơn lên trời.
Sau khi thoát ra thì đám yêu điệp phô thiên cái địa bay về ba người. Tròng mắt Lâm Hiên hơi co lại. Tuy không nhận ra lại lịch nhưng đám yêu điệp này gây cho hắn cảm giác uy hiếp vượt xa Thiên Ma Tàm.
Đáng giận!
Lão quái vật có Bách Linh Cung hộ thể nên lợi dụng ma trùng để đối phó hắn.
Lc này đã thế thành cưỡi hổ, Lâm Hiên cũng chỉ có nước kiên trì. Không thể thi triển Cửu Thiên vi bộ. Lâm Hiên phất tay phải một cái, thủy nguyên khí đầy trời như gió giục mây vần trong vòng hơn mười trượng, hơn vạn cây băng châm trong suốt óng ánh hàn quang hiện ra trong tầm mắt.
Đối phó với đám ma điệp thì phi châm loại pháp bảo hữu dụng nhất. Hai tay Lâm Hiên dang rộng liên tiếp đánh ra vài đạo pháp quyết.
Lập tức tiếng xé gió rợn người truyền vào tai, băng châm đầy trời như từ cường cung nỏ cứng, thế như gió táp mưa rào vèo vèo bắn tới bao phủ toàn bộ yêu điệp.
Hơn nghìn trượng lập tức là đến nhưng đám yêu điệp không hề trốn tránh, tất cả đều bị băng châm đánh trúng.
Lâm Hiên thấy thế thì mừng rỡ nhưng vẻ mặt chợt đông cứng lại.
Công kích không có hiệu quả. Chẳng lẽ yêu điệp này khắc tinh với công kích băng thuộc tính?
Hắn lại nâng tay phải đánh ra một đạo pháp quyết, Cửu Thiên Minh Nguyệt hoàn lóe lên lam quang, vô số bông tuyết rải đầy trời như lông ngỗng chợt biến chuyển thành liệt diễm hừng hực rồi toàn bộ hướng về đôi song hoàn. Sau đó trên bầu trời hình thành hơn ngàn con hỏa điểu bắn về đám hồ điệp.
“Không có khả năng, tiểu tử này còn có thể thao túng hỏa nguyên khí”
Bách Trùng chân nhân quá sợ hãi, hiện lão đang bị hàng ngàn con hồ điệp bao vây nhưng cũng may là có Bách Linh Chung thủ hộ. Những yêu điệp chỉ bay múa xoay quanh, dường như có vẻ sợ hãi đối với tầng sáng màu tím.
“Thông Thiên linh bảo, chính ma yêu kiêm tu. Còn có thể thao túng ngũ hành nguyên khí. Rốt cuộc tiểu tử này kế thừa y bát của cao nhân nào? Nghịch thiên đến thế này, chỉ cần thêm thời gian rất có thể vượt qua cả Vọng Đình Lâu.”
Trên mặt Bách trùng chân nhân hiện vẻ kinh sợ cùng hâm mộ, bất quá rất nhanh lại trở nên dữ tợn:
“Coi như thiên tài thì sao? Ta xem ngươi có thể thoát khỏi đám yêu điệp này chăng? Thủy nguyên khí đã vô dụng mà còn cho rằng hỏa nguyên khí có hiệu quả sao?”
Dường như khẳng định lời của lão, đám hỏa điểu há mỏ phun ra từng đạo hỏa diễm màu tím cỡ ngón tay. Uy lực của hỏa diễm khẳng định không kém Anh hỏa của Nguyên Anh trung kỳ tu sĩ nhưng đám hồ điệp như không thấy, cũng há mồm phun ra từng đoàn hắc sương vụ khiến hỏa diễm bị đông cứng thành các cây băng trụ quỉ dị màu đen.
Sau đó hắc sương vụ tiếp tục thổi tới Lâm Hiên.
“Cái này. . .”
Lâm Hiên sợ hãi vội đánh ra một đạo pháp quyết, Ô Kim Long Giáp Thuẫn chợt lóe. Một màn sáng ngân sắc xuất hiện trước người.
Hắc sương vụ vừa tiếp xúc thì linh quang trên Ô Kim Long Giáp Thuẫn trở nên ảm đạm. Lâm Hiên nhướng mày, Ma Duyên Kiếm lại hiện ra trong lòng bàn tay.
Bên này hắn đang gặp phiền toái thì ở bên kia. Đối mặt đám hồ điệp thì trên mặt Nguyệt nhi lại lộ vẻ mê ly. Chưa từng gặp qua nhưng chẳng biết sao trong lòng nàng dâng lên cảm giác quen thuộc. Chẳng lẽ vì ký ức kiếp trước sao?
“Băng Nguyệt Điệp!” Tiểu nha đầu nhẹ nhàng lẩm bẩm một cái tên dễ nghe. Tuy sợ hãi nhưng thân phận Tu La Vương kiếp trước là sự thật.
Nguyệt Nhi khẽ cắn răng, há miệng thơm nhả ra một đạo lệ quang khẽ quấn trên cổ tay. Máu huyết vừa nhỏ xuống thì nàng đã phun ra một ngụm tinh khí cùng hỗn hợp vào đó.
Bụp một tiếng, một vùng huyết vụ cỡ hơn trượng bạo mở ra, không ngừng khuếch tán ra phạm vi cả gần mẫu. Đồng thời Nguyệt nhi khẽ hé mở đôi môi anh đào, thì thầm những chú ngữ xưa cũ huyền bí.
Huyết sương vụ cuồn cuộn đến đám ma trùng. Cổ quái chính là nó có khí tức cùng hương vị ngọt ngào.
Những hồ điệp kia thấy thế thì như thấy mồi ngon, thoáng cái trở nên điên cuồng đập cánh ào ào bay vào trong huyết vụ. Sau đó há miệng tham lam nuốt chửng.
Trên mặt Nguyệt nhi hiện vẻ vui mừng, không ngờ hành động theo bản năng lại hữu dụng.
Huyết vụ dường như có ma lực cực đại. Không chỉ có những con hồ điệp quanh người Nguyệt nhi mà đám đang chen chúc trước mặt Lâm Hiên cũng rất nhanh bay trở lại.
Lâm Hiên tay đang cầm Ma Duyên Kiếm thấy thế không khỏi trợn mắt há mồm.
Chẳng lẽ những yêu điệp này này tới từ Âm ti giới, có quan hệ đặc biệt với Tu La Vương sao? Hắn đang thở ra vì nguy hiểm được giải trừ thì tiểu nha đầu vươn ngọc tay, đám yêu điệp ôn nhu bay múa vờn quanh dường như nhận chủ.
Vẻ mặt Lâm Hiên chuyển sang vui mừng còn Bách Trùng chân nhân thì nghiến răng nghiến lợi. Nếu không phải tận mắt nhìn thấy thì đánh chết lão cũng không tin chuyện hoang đường như vậy có thể xảy ra.
Nhưng sự thật chính là sự thật, buồn bực cũng không giải quyết được vấn đề.
Trên mặt Lâm Hiên hiện một tia lệ quang, Ma Duyên Kiếm trong tay hung hăng bổ tới đối thủ. Nguyệt nhi cũng lật ngọc thủ, Huyễn Nguyệt Huyền Quang Kiếm lần nữa hiện ra.
Trong màn tử quang, sắc mặt Bách Trùng chân nhân trắng bệch như tờ giấy, lão đã dốc toàn lực cùng tâm cơ nhưng chỉ e hôm nay khí số đã tận.
Đường đường là Ly Hợp kỳ lão quái vật uy chấn Vân Châu đã mấy trăm năm mà không ngờ hôm nay lại như cá nằm trên thớt.
Cuối cùng chỉ phí công giãy dụa mà thôi. Ngắn ngủn mấy hồi, tiếng kêu thảm thiết liền truyền vào tai. Lần này Bách Trùng chân nhân không có khả năng tái thi triển bí thuật thế thân độ kiếp.
Thân thể bị hủy chỉ còn lại Nguyên Anh cao khoảng hơn tấc đang giữa không trung. So với cảnh giới Nguyên Anh kỳ thì thể hình nó vững chắc hơn gấp bội.
Nguyên Anh cũng không có đào tẩu ý, kết giới phù đã khiến nó không thể thi triển thuấn di.
Lâm Hiên tay phải nâng thì thanh âm bập bẹ của Nguyên Anh truyền vào tai: “Ngươi không thể giết ta. Nguyên Thần Đăng của bản tôn còn đang ở trong tông. Nếu ngươi giết ta, tự nhiên bí thuật sẽ đem tên ngươi truyền ra. Khi đó Ngự Linh tông cùng Thiên Nhai Hải Các thề không đội trời chung”
“Hả!” Trên mặt Lâm Hiên lộ vẻ chần chờ.
Bách Trùng chân nhân mừng rỡ đang muốn xảo ngôn thì thấy đáy mắt Lâm Hiên hiện vẻ mỉa mai. Nguyên Anh không khỏi cảnh giác nhưng muốn trốn đã không kịp. Không gian trên đỉnh đầu nó dao động một chút. Một quái thủ màu xanh hiện ra đem nó chộp lại.
Home » Story » bách luyện thành tiên » Chương 460: Hàng phục Yêu Điệp