Ngay lúc đó Hoắc Vũ Hạo ra tay.
Vòng sáng trắng từ con mắt thứ ba lan tỏa, mỗi con khỉ bị trúng đòn đều có thêm một lớp trắng trên cơ thể, khí thế giảm đi.
Bạch quang thu lại, tử kim quang lóe lên, Phí Phí Vương kêu thảm thiết, tay chụp đầu, rống đau đớn.
Trương Nhạc Huyên chớp thời cơ, hồn hoàn thứ 6 sáng lên, dung hòa vào trăng tròn.
Trăng tròn thay đổi, màu bạc tối đi, dần dần hóa đen, chỉ còn một cái lỗ màu bạc.
Vòng sáng bạc từ đó rơi ra, chỉ có Hoắc Vũ Hạo cảm nhận rõ ràng, nó không phải là cái gì vòng sáng bạc, chẳng qua trong vòng sáng là màu đen trong đêm tối nên không thấy rõ, nên nhìn qua mới như vòng sáng.
Hắc quang chợt lóe, tác dụng lên Phí Phí Vương.
Thân thể Phí Phí Vương cứng lại, ngay sau đó trăng tròn rơi thẳng xuống, tóm lấy nó bên trong, nổ lớn, Phí Phí Vương ngã cái rầm.
Tinh Thần Tham Trắc cũng vô phương nhìn ra chuyện gì, sau tiếng nổ đã thấy Phí Phí Vương đo đất.
Trên ngực nó là một cái lỗ to cả nửa thước, bộ lông biến thành bạc, nhanh chóng tan chảy.
Hồn kỹ gì đây? Cường đại thế sao? Thực lực đại sư tỷ thật kinh khủng, ngay cả khi nàng còn chưa thi triển võ hồn chân thân.
Trương Nhạc Huyên vẫn bình tĩnh, hắc nguyệt lại trở thành ngân nguyệt, ngân quang rực rỡ từ trăng tròn bắn bay đám khỉ.
Thông thường đàn hồn thú sau khi mất thủ lĩnh sẽ hoảng loạn bỏ chạy, nhưng đám khỉ đều điên loạn hết cả, đầu óc chỉ có giết chóc, thành ra vẫn xông lên.
– Nhược Nhược qua đây nhanh.
Trương Nhạc Huyên thản nhiên nói.
– Được.
Hàn Nhược Nhược đồng ý, nàng thi triển Hoàng Kim chân thân!
Những sợi Hoàng Kim Thừng tứ phương tám hướng lan ra, đại địa vàng rực, Hàn Nhược Nhược biến đâu không thấy.
Đám khỉ điên như bị lọt vào đầm lầy, kim quang từ dưới đất bắn lên, đẩy chúng vào không trung.
Kim Thăng Thiên! Hồn kỹ thứ 8 của Hàn Nhược Nhược.
Số lượng còn lại trong 100 con khỉ toàn bộ bị Hàn Nhược Nhược đưa vào không trung.
Trăng tròn trên đó hóa lớn.
Thân thể Trương Nhạc Huyên đổi màu trắng bạc, đôi cánh trắng rọi sáng xung qunah, trăng tròn trên cao bành trường hơn 100m, bao phủ đám khỉ trong không trung.
– Nguyệt Hoa!
Lý Vĩnh Nguyệt hô lên.
Chung quanh biến thành sương mù, ngay cả Tinh Thần Tham Trắc cũng hoàn toàn vô dụng.
Kim Thăng Thiên dung hợp màu vàng với màu trắng bạc, quang mang rực rõ chừng 5s chậm rãi sụp đổ.
“Bịch bịch bịch ….”
Nhưng con khỉ liên tiếp té xuống, tất cả đều là xác không hồn
À không, nói đúng hơn chúng bị hóa thành khỉ trắng bạc, vì bộ lông của chúng đều biến thành màu đó, cơ thể chúng nó cũng đan bị tan chảy.
Trương Nhạc Huyên đã trở về trạng thái bình thường, sắc mặt bình tĩnh.
Không một con khỉ nào còn nhúc nhích, chung quanh yên tĩnh kỳ lạ.
Vương Thu Nhi bất giác tròn mắt, chân mày nhăn nhó nhìn Trương Nhạc Huyên, dường như đang so sánh năng lực hai người chênh lệch ra sao.
Hai vị Hồn Đấu la đối mặt đàn Huyết Hồng Phí Phí hơn trăm con, có Phí Phí Vương tu vi 5v năm dẫn đầu, tiêu diệt toàn bộ.
Hoắc Vũ Hạo định dùng Băng Bạo kích nổ bây giờ cũng không cần nữa, khổ chiến đã nhanh chóng chấm dứt.
– Phí Phí Vương tu vi khoảng 5v năm, có ai cần hấp thu hồn hoàn của nó không? Hồn kỹ Thị Huyết rất cần thiết cho hồn đạo sư cận chiến. Quần Thể Cuồng Bạo cũng vậy, hơn nữa hấp thu nó thì tố chất cơ thể cũng tăng nhiều.
Trương Nhạc Huyên thản nhiên nói chuyện như chưa có gì xảy ra.
Hoắc Vũ Hạo nghe thấy liền nói:
– Đại sư tỷ, ta muốn hấp thu Phí Phí Vương, được không?
Tố chất cơ thể của hắn khá tốt, hấp thu hồn hoàn 5v năm hẳn là có thể, còn có Vương Đông Nhi có thể hỗ trợ.
Phí Phí Vương vẫn chưa tắt thở, té xuống đất năm thở thoi thóp, nhưng ngân quang không ngừng ăn mòn cơ thể nó, chắc chắn không còn nhiều thời gian.
Trương Nhạc Huyên suy nghĩ, nói:
– Có lẽ được, Phí Phí Vương dùng Quần Thể Cuồng Bạo và Thị Huyết đều nhờ tinh thần lực.
Hoắc Vũ Hạo không cần nghĩ ngợi:
– Tốt quá!
Hồn hoàn thứ 5 có tu vi 5v năm, quả thật đáng hài lòng, hồn kỹ Quần Thể Cuồng Bạo hay Thị Huyết cũng đều tốt.
Vả lại Đại Tái lần này hắn cũng có mưu đồ, mà phải nhờ rất nhiều vào sức bền cơ thể.
Hoắc Vũ Hạo tiến tới Phí Phí Vương, đột ngột có người đứng ra ngăn cản.
– Nó không thích hợp với ngươi,cho ta đi.
Tiếng nói thình lình khiến cả đội giật mình.
Hoắc Vũ Hạo tròn mắt nhìn Vương Thu Nhi.
Vương Thu Nhi chỉ nói như thế liền bước tới chỗ Phí Phí Vương.
Đoạt hồn hoàn? Hành vi này rất ạc liệt nha, mọi người cùng đội mà?
Kim quang chợt lóe, Vương Đông Nhi tung cánh bướm cản bước Vương Thu Nhi, nổi giận quát lên:
– Ngươi có biết xếp hàng không? Ngươi nói không thích hợp là được sao?
Nhị nữ dung nhan như đúc lại đối chọi gay hắt, tình cảnh khá kỳ lạ.
Vương Thu Nhi lạnh lùng nói:
– Tránh ra! Ta nói hồn thú này không thích hợp cho hắn.
Vương Đông Nhi cũng lạnh băng:
– Có chút khí lực là tưởng giỏi à, muốn dung hợp hồn hoàn này, thắng ra rồi nói.
Vương Thu Nhi hừ lạnh một tiếng
– Đơn giản thôi!
Kim quang bốc lên, long ngâm tái khởi.
– Dừng tay!
Trương Nhạc Huyên phẫn nộ quát.
Kim quang rút đi vài phần, đôi mắt Vương Thu Nhi vẫn kiệt ngạo như trước, đối mặt cường giả như Trương Nhạc Huyên cũng không định lùi bước.
Trương Nhạc Huyên cả giận:
– Các ngươi muốn làm gì đây? Các ngươi là bạn học à? Đang đi liệp sát hồn thú, các ngươi là đồng đội à? Hai đứa các ngươi chẳng những dung mạo như đúc, cái tên cũng na ná, tại sao lại đối chọi nhau nhứ thế, nói ta nghe xem? Ta phân xử ngay cho!
Đông, Thu hai nàng đều không ai cất tiếng, Đông Nhi nhìn chỗ khác, Thu Nhi nhìn trời.
– Nói! Lúc nãy nói nhiều lắm mà! Rốt cuộc có chuyện gì chứ, ta phải làm cho rõ. Xưa nay dẫn bao nhiêu đội đi công tác, có bao giờ xảy ra chuyện như các ngươi chứ? Các ngươi muốn gì?
Trương Nhạc Huyên nổi cơn tam bành. Đội ngũ mà còn xào xáo thế này, đi tiếp chỉ tổ nguy hiểm thêm.
Vương Đông Nhi nói:
– Đại sư tỷ, rõ ràng là Vũ Hạo muốn hồn hoàn này trước, tại sao nàng ta ngăn cản? Vậy thì ta ngăn nàng là sai sao?
Vương Thu Nhi lạnh lùng nói:
– Ta nói , hồn thú này không thích hợp cho hắn.
Vương Đông Nhi cả giận:
– Ngươi nói trời sáng thì trời không tối sao? Vũ Hạo là hồn sư tinh thần, hồn hoàn lại khó tìm, vất vả mới có được một cái thích hợp, ngươi còn muốn đoạt? Có ta ở đây thì đừng hòng!
Nhạc Huyên cũng nhìn về Thu Nhi:
– Lúc nãy ta hỏi mọi người ai cần hồn hoàn này sao ngươi không nói? Đến khi Vũ Hạo chọn lại đứng ra, giải thích đi.
Vương Thu Nhi thản nhiên:
– Ta nói , hồn thú này không thích hợp cho hắn. Với ta mà nói, miễn cưỡng thích hợp, ta muốn tốt cho hắn thôi.
Trương Nhạc Huyên trầm giọng nói:
– Dù ngươi vừa gia nhập Sử Lai Khắc, nhưng tu vi của ngươi cũng hiểu biết võ hồn không ít chứ? Hồn thú tinh thần hiếm thấy có biết không? Lại phải tìm con có tu vi thích hợp Hoắc Vũ Hạo. Nếu ngươi chỉ ra có hồn thú nào trong Tinh Đấu Đại Sâm Lâm thích hợp cho hắn, thì ta sẽ cho ngươi hấp thu hồn hoàn kia.
Vương Thu Nhi nhìn sang Vũ Hạo, trầm giọng nói:
– Hoắc Vũ Hạo, ngươi tin ta chứ? Nếu ngươi tin ta, thì cho ta hồn hoàn này. Đường đi tiếp theo ta sẽ dẫn đường, ta chắc chắn có thể dẫn ngươi đến chỗ hồn thú thích hợp, nếu không được cứ lấy mạng ta ra đền.
Lời nói bưu hãn nghiêm trọng, Đông Nhi nghe thấy cũng hơi sửng sốt. Nàng ta nói như thể có nắm chắc.
Vũ Hạo đến cạnh Đông Nhi, kéo nàng ta ra sau:
– Ta tin ngươi, mau đi, Phí Phí Vương sắp chịu hết nổi.
Vương Thu Nhi không nói gì thêm, nhanh chóng đi tới Phí Phí Vương. Đông Nhi muốn nói gì đó lại bị Vũ Hạo chặn lại, có vẻ không thích.
Trương Nhạc Huyên xoay người nhìn Vũ Hạo, hắn gật đầu. Mọi người cũng đến gần Vương Thu Nhi bảo vệ nàng ta hấp thu hồn hoàn.
Vương Thu Nhi vỗ chết Phí Phí Vương, khoanh chân ngồi xuống hấp thu hồn hoàn đen như mực.
Trương Nhạc Huyên thấp giọng hỏi:
– Vương Thu Nhi, có chắc không? Hồn hoàn 5v năm cao hơn tu vi của ngươi.
Vương Thu Nhi lắc đầu, kim quang lóe lên, một hình vẽ kim long xuất hiện, đôi cánh vươn ra, long trảo giơ ngang, khinh thường nhìn Phí Phí Vương, há mồm hút lấy hồn hoàn.
Kim long lại dung nhập trở về cơ thể Thu Nhi.
Vương Thu Nhi ngồi đó ngay ngắn, không hề sứt mẻ, kim quang phát tán như đám sương, hồn lực dao động kịch liệt, nhưng khá an toàn.
Trương Nhạc Huyên cũng kinh ngạc, ánh mắt nhìn nàng ta cũng khác xưa.
Hồn hoàn 5v năm dễ hấp thu vậy sao? Chính Nhạc Huyên năm xưa đột phá Hồn Đế cũng chưa làm được. Thậm chí hồn hoàn thứ 8 10v năm của nàng cũng nhờ có cơ duyên được cường giả giúp đỡ mới miễn cường thành công. Sau lần đó phải nửa năm nghỉ ngơi mới giúp nàng khôi phục.
Vương Thu Nhi hấp thu hồn hoàn 5v năm lại nhẹ nhàng như không. Có lẽ do cơ thể của nàng ta quá kiên cường dẻo dai, võ hồn hoàn toàn áp chế Phí Phí Vương.
– Mọi người cẩn thận một chút, máu tươi bên này quá nồng sẽ dẫn những hồn thú khác tới.
Trương Nhạc Huyên nhắc nhở, Hoắc Vũ Hạo lại dùng Tinh Thần Tham Trắc Cộng Hưởng.
Vũ Hạo cũng nhân lúc đó một mình đi xách từng cái xác Huyết Hồng Phí Phí rải thành một vòng tròn chu vi 500m xung quanh chỗ mọi người.
Làm xong hết thảy cũng nửa canh giờ, Thu Nhi vẫn tình trạng như cũ, khí tức càng lúc càng mạnh hơn, đã tới lúc mấu chốt.
Hoắc Vũ Hạo tỏ ra mệt mỏi, khoanh chân ngồi xuống minh tưởng, Đông Nhi cũng ngối đối diện hắn tu luyện.