Khi hắn bỏ đi lớp trang điểm đậm quái dị, hàng mi dài quanh mắt hắn càng trở nên nổi bật. Ánh mắt hắn chất chứa một sức hút bí ẩn, khiến cho bầu không khí đặc quánh và căng thẳng.
Joker nhìn cô chăm chú, như thể không muốn bỏ sót bất cứ sự thay đổi nào trên gương mặt cô, “Trong thí nghiệm thú vị này, ở phút cuối cùng, vì mạng sống, các công dân đã bỏ phiếu thổi bay đối phương. Lí do của chúng là dù sao đối phương cũng đều là tội phạm, chết chẳng có gì đáng tiếc; Còn tại phía ngục giam bên kia, một tên tội phạm cầm đầu đã giật kíp nổ trong tay quản giáo rồi ném ra khỏi cửa sổ.”
Hắn cười gian manh, “Nhưng trên thực tế, thứ mà chúng đang nắm giữ là ngòi nổ điều khiển bom của chính tàu mình. Lúc lũ dân bấm nút, tàu chúng sẽ nổ ngay lập tức. Còn với con tàu đầy rẫy những kẻ ác ôn dĩ nhiên lại bình yên vô sự. Cảnh tượng này sẽ là sự châm biếm hoàn hảo nhất về cái gọi là nền văn minh hiện đại của thế giới loài người, một kiệt tác tội ác cuối cùng.”
“Nhưng hình như kết quả không phải như vậy nhỉ? Chí ít thì tôi chưa từng thấy một thông tin tồi tệ nào thế này trên tờ Times.” Vesper dùng bông tẩy trang lau đi nụ cười sắc bén hệt như cái lưỡi câu cá màu đỏ thẫm trên miệng hắn, “Tôi nghĩ đến cuối cùng chẳng bên nào nhấn kíp nổ cả. Họ sẽ chọn chờ đợi trong lo lắng cho tới khi hết thời gian.”
Joker nhún vai thờ ơ, “Quá thất vọng.”
“Anh thật sự xứng đáng được Batman tống vào bệnh viện tâm thần Arkham.” Vesper cựa quậy định rời đi. Nhưng Joker đã dễ dàng khống chế cô.
Joker bóp chặt eo cô. Sức lực cỡ này suýt khiến cô thở dốc vì đau. Chẳng phải hắn không có siêu năng lực đó sao? Sức đâu ra mà mạnh kinh vậy!
Giọng Joker khàn khàn. Hắn áp sát con mèo của mình hơn, “Tôi chỉ đang làm những gì sở trường nhất của tôi thôi. Lợi dụng kế hoạch từ đám người kia để lừa chính bọn chúng.”
Bầu không khí căng thẳng khiến mặt cô đỏ bừng. Cô hắng giọng, “Anh chỉ muốn đùa bỡn đám cảnh sát cùng bọn côn đồ, thậm chí là cả Batman trong lòng bàn tay thôi. Theo quan điểm của anh thì con người ở xã hội văn minh hiện đại sống ích kỉ, xấu tính và tàn nhẫn, thà chết đi còn hơn sống một cách hèn hạ.”
Joker khẽ xoa những ngón tay lạnh lẽo lên má cô. Trời ạ, mèo con của hắn quả là phép màu. Cô thực sự có thể nhìn thấu suy nghĩ hắn. Tất nhiên, chỉ một chút thôi. Hắn muốn giữ con mèo nhỏ này bên mình mãi mãi. Bất kể là sự gần gũi về thể xác hay tâm hồn cô cũng làm trái tim hắn nóng lên mất kiểm soát.
Vesper cầm lấy khăn lông ấm, giúp hắn lau sạch cặn trên mặt. Ma xui quỷ khiến, Joker bỗng muốn dắt tay cô cả đời, nhưng rồi hắn lại lập tức dập tắt ý nghĩ khó lí giải đó. Hắn điên sao?
Cô vốn là mèo con thuộc về riêng mình hắn, từ đầu đến chân.
Và tất cả mọi người trên thế giới này đều chỉ là đồ chơi của hắn. Ngay cả mèo con cũng không thể gây ảnh hưởng tới việc hắn quyết định. Hắn mới kẻ điều khiển cuộc chơi.
“Thử nghĩ xem, chỉ cần dùng vài thùng xăng và mấy viên đạn, tôi sẽ gây náo loạn khắp thành phố.” Joker vén váy cô lên. Vì tư thế cô lúc này, làn váy chỉ che được mỗi mông cô.
Hắn ngắm cặp chân thon dài nuột nà kia. Lẽ nào cô ả lười biếng này lại mềm như bánh kem, tại sao vậy? Chẳng lẽ muốn uốn mềm xương hắn hả?
Thậm chí não hắn còn bắt đầu tưởng tượng ra hình ảnh khỏa thân của cô. Đó không phải là một dấu hiệu tốt.
Khuôn mặt cô trông thế nào? Lớn bằng này muốn dụ dỗ ai?
Hắn kéo cô lại gần mình. Cái chạm quá đỗi mềm mại kia khiến đồng tử hắn hơi giãn ra, nhìn cô đầy ẩn ý, “Cục cưng, giờ tôi không bôi gì lên mặt đâu –”
Vesper, người vẫn còn khá đau ở khóe miệng: Chẳng phải chúng ta đang bàn bạc kế hoạch phạm tội vĩ đại của anh sao?
Gần như ngay lập tức, Joker đã quay người đè cô xuống dưới.
Vesper nằm trong bồn tắm, nhìn khuôn mặt đẹp trai quyến rũ kia, cảm thấy một nụ hôn sẽ không khó chấp nhận lắm.
Hết cách rồi. Cô là một con cẩu nhan sắc chính hiệu mà.
Ngón tay Joker cọ môi cô. Vesper cười khẽ há mồm cắn.
Chết tiệt. Cô thực sự biết cách uốn mềm xương đàn ông.
Lúc môi hắn sắp chạm vào cô thì cửa căn phòng dành riêng cho đầu đảng tội phạm Gotham bỗng nhiên bị mở toang.
Người hùng bóng đêm Batman mặc áo giáp đen xuất hiện ngoài cửa, “Joker! Thả bác sĩ Lynd ra –”
Siêu anh hùng này ban ngày được coi là cậu ấm thiểu năng ăn chơi lêu lổng, tối đến thì lại trở thành kỵ sĩ bóng đêm khiến tội phạm nghe danh thôi cũng phải sợ mất mật.
Nhưng dám chắc bấy giờ sự đột nhập của anh ta đã khiến Joker tức điên lên. Hắn rút ra khẩu súng lạnh lẽo màu vàng kim, lập tức bắn về phía anh ta một phát tạo thành tiếng nổ lớn.
Nhưng giáp Batman có tính phòng thủ cực cao. Lớp giáp mềm bao bọc bên ngoài đã cản hết những viên đạn đó.
Vesper nhìn chiếc áo choàng phấp phới phía sau rồi thầm thở dài, “Quả là người giàu nương nhờ khoa học kĩ thuật, người nghèo nương nhờ đột biến.”
Joker:… Thật sự muốn đánh gục ả ta.
Batman:… Mạch não cô gái vô tội bị bắt cóc kia có gì bất ổn không vậy?
Vesper cách Joker quá gần. Điều đó làm Batman không thể tùy tiện dùng vũ khí tầm xa mà bình thường anh ta hay sử dụng. Dù là phi tiêu con dơi hay súng laser thì rõ ràng việc ngộ thương Vesper sẽ rất dễ xảy ra.
Khi gặp anh ta, Joker chẳng hề lo lắng chút nào nếu lại bị đưa về viện tâm thần Arkham. Hắn nổi khùng quẳng khẩu súng Đức trên tay, lấy kíp nổ cỡ 10 cm từ chiếc quần âu đen phẳng phiu của mình. Giọng hắn quái dị và phấn khích đến lạ, “Mày đưa mèo con của tao đi, tao sẽ cho nổ bay cả con đường.”
Joker quay lại nhìn Vesper –
“Bé cưng, hãy coi mớ hỗn độn mà em đã gây ra đây này. Lúc tôi tạm thời chưa muốn giết em, em tưởng rằng mình có thể đi ư?”
Tác giả có lời muốn nói:
Quý ngài xấu xa: Ông đây tẩy trang xong còn chưa được hôn chút nào, định đi sao? Nổ tung hết cho tao! Nổ tung hết!!!
Tao điên tình đấy. Đừng cản tao. Tao không uống thuốc đâu!