Cửa hàng kia là căn nhà hai tầng sát đường, trên cờ trắng đón gió phấp phới viết một chữ ‘ Đan ’ cực lớn.
“ Ai yo, là tiên cô à.” Tiểu nhị cửa hàng khẩu khí quen thuộc chào hỏi.
“ Quy củ cũ.” Lưu tiên cô mặt không chút thay đổi nói.
“ Được rồi, tiên cô mời lên lầu.” Tiểu nhị mang theo đám người Lưu tiên cô lên lầu, tò mò liếc nhìn hai bà tử theo sát phía sau một chút.
Lưu tiên cô là khách hàng cũ của cửa hàng bọn hắn, dĩ vãng đều là mang theo nữ đệ tử đến, hai bà tử này thật rất lạ mặt.
Đúng rồi, hai bà tử này khẳng định là người của Đông Bình Bá phủ!
Hiện nay trò cười Đông Bình Bá phủ Nhị thái thái mời Lưu tiên cô làm phép trừ tà kết quả đuổi luôn con gái ruột của mình đã truyền đi ai ai cũng biết cả.
“ Tiên cô, mắt của Đông Bình Bá lão phu nhân có thể khỏi không?” Sau khi tiểu nhị liếc nhanh một cái, thấp giọng hỏi.
Lưu tiên cô liếc xéo hắn, thận trọng nói: “ Ngươi hoài nghi bản lĩnh của bản tiên cô?”
Tiểu nhị lập tức đầy mặt tươi cười: “ Sao có thể chứ, có câu nói này của ngài là tốt rồi. Không dối gạt ngài, tiểu nhân ở sòng bạc Thiên Long còn đặt mười đồng mua ngài thắng đó.”
“ Mười đồng?” Lưu tiên cô nhíu mày.
Uy danh của Lưu tiên cô bà chả nhẽ chỉ trị giá mười đồng?
“ Hì hì, quay đầu tiểu nhân lại cắn răng thêm một lượng bạc, chỉ cần mắt của Đông Bình Bá lão phu nhân có thể khỏi, lập tức lật ăn năm!”
“ Tỉ lệ đặt cược là ——”
“ Một bồi năm đó.” Tiểu nhị nói xong mới phát hiện lỡ lời, ngượng ngùng cười một tiếng, “ Tiên cô mau mời vào.”
Lưu tiên cô trầm mặt đi vào.
Lại là một bồi năm, quả thực nhục nhã người!
Cũng may bà sẽ lập tức rời khỏi kinh thành, thích thế nào thì cứ thế đi.
Tiểu nhị vội vàng trình đủ loại lá bùa cùng chu sa lên: “ Tiên cô cứ từ từ mà chọn, có yêu cầu gì cứ bảo đệ tử của ngài đi gọi tiểu nhân.”
Theo cửa phòng đóng lại, nhiệt độ trong phòng bỗng nhiên như cao lên mấy độ.
Lưu tiên cô nhìn cũng không thèm nhìn hai bà tử kia, hết sức chăm chú chọn lá bùa.
Hai bà tử được Tiêu thị căn dặn, không chớp mắt nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của Lưu tiên cô, dần dần bắt đầu cảm thấy mí mắt nặng trĩu, ước chừng một khắc đồng hồ sau liền ngủ thiếp đi.
Lưu tiên cô để đồ lên trên bàn rồi đứng lên, nhẹ giọng phân phó nữ đồng: “ Ta sẽ đi ra từ tịnh phòng phía đông, ngươi ở đây canh chừng một khắc đồng hồ thì đi xuống dưới thang lầu tụ hợp với ta ở chỗ cũ, hiểu không?”
Nữ đồng liên tục gật đầu.
Khóe miệng Lưu tiên cô chứa nét cười lạnh quét qua hai bà tử mê man, công khai đẩy cửa phòng rời đi.
Cuối hành lang chính là tịnh phòng.
Lưu tiên cô vội vàng bước đi, cửa phòng sát vách bỗng nhiên đẩy ra, trên mặt của thiếu niên tuấn tú treo nụ cười vui tươi: “ Tiên cô đi đâu vậy?”
Lưu tiên cô thấy rõ bộ dạng thiếu niên, không khỏi nét mặt đại biến.
Cư nhiên là nha hoàn A Man của yêu nghiệt kia!
Lưu tiên cô chẳng những không dừng lại, ngược lại còn bước nhanh hơn.
A Man cởi giày ném tới.
Giày đế mềm đập trúng ót Lưu tiên cô, thân thể Lưu tiên cô lắc lư một cái, định thần lại mới phát hiện A Man đã đứng ở trước mặt rồi.
“ Tiên cô muốn đi tịnh phòng trước hết nhịn một chút đi, cô nương chúng ta đang ở bên trong đợi ngài đó.” A Man mang giày xong, một ngón tay chỉ cửa phòng.
Lưu tiên cô nhận mệnh đi vào, quả nhiên liền gặp thiếu nữ rạng rỡ ngồi gần cửa sổ đang nhoẻn miệng cười với bà, tựa như lần đầu gặp ở Thiên Hương trà lâu.
Lưu tiên cô không khỏi lạnh run.
Lần thứ nhất gặp mặt đã bị yêu nghiệt này xoay vòng mà lên phải thuyền giặc, lần này nàng ta lại muốn làm gì?
“ Tiên cô đây là muốn rời khỏi kinh thành?” Thiếu nữ một đôi mắt điểm sơn đen nhánh lưu chuyển ý cười xinh đẹp, cứ như đang nói chuyện với bạn cũ vậy.
Lưu tiên cô vò đã mẻ không sợ rơi, đặt mông ngồi xuống đối diện Khương Tự: “ Cô nương còn muốn thế nào?”
“ Có một cọc làm ăn, ta cảm thấy chúng ta có thể hợp tác một chút.”
Lưu tiên cô trực giác mách bảo không có chuyện tốt, đề phòng nhìn chằm chằm Khương Tự.
“ Tiên cô không cần khẩn trương như vậy, nói ra cọc làm ăn này còn liên quan chặt chẽ với tiên cô đó.”
Lưu tiên cô: “……”
Xong rồi, bà càng khẩn trương hơn làm sao bây giờ?