Bụng dưới của cô mỏi muốn chết.
Anh vừa động đậy, cô có một loại khoái cảm rất muốn đi tiểu ngay.
Cảnh Dực giữ eo cô cắm rút một hồi, bồn tắm không lớn, động tác bị giới hạn, anh để cô ngồi vắt ngang trên đùi mình, cả người anh nằm ngửa về sau, hai chân chống lên, hai tay giữ chặt vòng eo mảnh mai của cô điên cuồng nhấp mạnh.
Cảnh Dực dùng lực rất mạnh, nhấp vào rất sâu, khiến Minh Châu phải dùng hai tay bám chặt vào mép bồn tắm, ngửa cổ khóc thét, “Anh Cảnh…anh Cảnh…a a ha….quá nhanh…không…mỏi quá…rất trướng…”
Cơn cao trào của cô đến rất nhanh, đường hành lang cắn mút một khép một mở, kẹp Cảnh Dực rên rỉ thành tiếng, anh rút ra ngoài nghỉ một lát sau đó ôm Minh Châu xoay người lại, mặt đối mặt giữ eo cô, lại lần nữa đâm vào.
Cái tư thế này sẽ khiến anh cắm càng sâu hơn, hốc mắt Minh Châu nóng bừng, Cảnh Dực chỉ mới đâm chọc có vài cái, cô đã chịu không nổi rồi, nước mắt sinh lý chảy ra, xương cốt toàn thân run bần bật, cô ôm cổ anh, kêu anh từng tiếng một, “Anh Cảnh…”
“Ừm.” Giọng nói của Cảnh Dực khàn khàn, “Lát nữa sẽ ổn thôi.”
Anh dùng một tay xoa vú cô, một tay giữ lấy mông của cô, vừa cắm mạnh vào trong cô vừa hôn môi cô, anh hôn cô một cách tha thiết và hung hãn, động tác thọc vào rút ra này làm cho hai bầu bay nhảy loạn xạ trên cổ anh, anh cúi đầu hút vào mạnh mẽ cắn mút, Minh Châu run lẩy bẩy, bụng dưới co thắt run rẩy, lần nữa cao trào.
Đầu vú béo mập bị cắn mút đỏ tươi sáng bóng, Cảnh Dực liếm láp một hồi, anh ôm Minh Châu ra khỏi bồn tắm, để cô tựa lên mép bồn tắm, bản thân thì đâm vào từ phía sau.
Hai chân Minh Châu mềm nhũn, suýt chút nữa quỳ xuống đất, khi anh giữ chặt vòng eo cắm rút, chẳng mấy chốc cô đã bắt đầu lắc đầu rên rỉ, tiếng rên mang theo tiếng nức nở mê người.
Cảnh Dực cắm vào rất sâu, quy đầu chen vào miệng tử cung, một ra một vào mang theo không ít vệt nước dính nhớp.
Anh sắp bắn, trong lúc chạy nước rút, tốc độ và sức lực đều đứng bên bờ vực mất kiểm soát, mông thịt trắng mịn va chạm vào nhau vang lên tiếng bốp bốp, Minh Châu mức khóc thét giống như đã phát điên, “Ahhhhh anh Cảnh…”
Cô vươn tay đẩy anh ra nhưng anh lại nắm chặt cổ tay cô đè trên bờ mông mạnh mẽ cắm rút thêm mấy chục cái.
Minh Châu ngửa cổ gào khóc một tiếng thật dài, bụng dưới bắt đầu run rẩy, đường hành lang vừa cao trào đang co rút kịch liệt, gậy thịt thô to bị tầng tầng lớp lớp thịt non cắn mút, kẹp Cảnh Dực đến mức mờ mắt, anh mạnh mẽ rút ra ngoài, tí tách bắn đầy lên eo cô.
——oOo——