“Hừ, lẽ nào anh lại đi cáo trạng với Sở tổng?”
Dương Mân cười duyên nói.
“Khụ khụ!”
Đúng lúc này, từ hành lang truyền đến tiếng ho khan của Sở Cao:
“Cáo trạng cái gì với tôi vậy!”
Dương Mân nhìn tôi thè lưỡi, sau đó rất nghiêm túc hướng về Sở Cao gật đầu nói:
“Chào Sở tổng”
Hai thần thái trang trọng và tinh nghịch của đại mỹ nhân này đúng là làm cho tôi có chút ngạc nhiên, điều này cũng thực sự là quá nhanh?
Người ta nói nữ nhân trở mặt còn nhanh hơn lật sách, mà Dương Mân này theo tôi nghĩ, còn nhanh hơn điện.
“Tiểu Dương, đã nói với cô bao nhiêu lần rồi, trong thời gian làm việc, thì phải nghiêm túc!”
Sở Cao nghiêm trang nói. Chỉ thiếu chút nữa là nói “phải như tôi vậy”
“Dạ, Sở tổng.”
Dương Mân khiêm tốn gật đầu.
Tôi suýt chút bật cười, đây là Sở Cao? Đây chính là người đàm luận về nữ nhân nhiều nhất với tôi hay sao?
Tôi rốt cục cũng biết hai từ đạo mạo hình dung ra sao rồi, hóa ra là như thế này!
Nhưng làm cho tôi không nghĩ tới người trong công ty có ấn tượng rất tốt với Sở Cao, ngay cả Dương Mân cũng không ngoại lệ.
“Được rồi, hiện tại đã là lúc tan việc, mọi người cũng không nên câu thúc!”
Sở Cao thấy tôi buốn cười, nên mới khôi phục lại diện mạo bình thường. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
“Hô!”
Dương Mân thở dài một tiếng nói:
“Sở tổng, anh đúng là không nể mặt mà, Lưu Tổng giám thật vất vả mới tới tập đoàn, vậy mà anh còn hung dữ!”
“Cũng chính vì có Lưu tổng giám tới, tôi mới quyết định nghỉ việc sớm, cùng nhau tới làng du lịch”
“Nói như vậy, Lưu Tổng giám cũng đi?”
Dương Mân có chút mừng rỡ hỏi. Nàng cho rằng tôi chỉ tới tìm Sở Cao trao đổi công việc, không ngờ là tôi cũng đi cùng!
“Đương nhiên, không biết ai trong cuộc họp, nói là phải mời Lưu tổng giám tới, Tiểu Dương….”
Sở Cao đột nhiên cảm giác được điều gì đó không thích hợp, vì vậy sửa lời nói:
“Dương Mân, người thì tôi đã mời tới rồi, còn có nắm được cơ hội hay không thì phải do cô!”
Kỳ thực, ngày đó trên hội nghị, Dương Mân đã công khai nói: “Muốn theo đuổi tôi!” ngày thứ hai, trên dưới công ty đều đồn thổi chuyện này.
Sở Cao nghe xong thì coi đó là lời nói không thật, chỉ là một trò đùa, với lại Dương Man này đùa thì trên dưới công ty đều biết, tập mãi cũng thành thói quen.
Thế nhưng hôm nay Sở Cao ở trước mặt tôi nói những lời này làm cho nàng có chút ngại ngùng.
“Sở tổng, anh nói cái gì vậy, tôi…”
Dương Mân đỏ mặt nói.
Home » Story » trọng sinh truy mỹ ký » Chương 457: Tập đoàn đi nghỉ