Tiêu Quý Phi cười lạnh chỉ vào Hàn Mạc nói:
– Thân là đại tướng nước Yến, bất kính bản cung, đánh người của bản cung, lại dâm uế hậu cung với tiện tỳ này, Hàn Mạc, ngươi thật to gan… Bắt hắn cho ta, bản cung thật phải báo cáo Thánh thượng, xem Thánh thượng xử lý tên phản nghịch này như nào!
…
– Trẫm xem rất rõ ràng… !
Một giọng nói uy nghiêm vang lên từ hành lang trong sân:
– Ngươi không cần báo cáo với trẫm!
Theo tiếng nói, hoàng đế bệ hạ nước Yến chậm rãi đi ra, bên người là Thục Phi nương nương thanh nhã.
Đám hộ vệ nhìn thấy hoàng đế xuất hiện, lập tức đều quỳ xuống, đám cung nữ thái giám cũng vội vàng quỳ xuống, miệng nói vạn tuế.
Hàn Mạc cũng quì một gối thi lễ, Tiêu Quý Phi oán độc liếc nhìn Thục Phi nương nương bên người hoàng đế, cũng khuất thân thi lễ nhưng không có quỳ xuống, nhất thời trong viện chỉ có hai gã thái giám giãy giụa trên đất còn phát ra tiếng kêu thống khổ.
Hoàng đế cau mày, thản nhiên liếc nhìn hai gã thái giám, trầm giọng nói:
– Còn không mang bọn chúng đi!
Đô thống Ngự lâm cũng nhạy bén, vội vàng xưng vâng, dẫn mấy tên hộ vệ Ngự lâm quân nâng hai gã thái giám, nhân cơ hội rời khỏi nơi này.
Lúc này hoàng đế mới nhìn Tiêu Quý Phi, trong đôi mắt phát ra vẻ chán ghét, cuối cùng thản nhiên nói:
– Ái phi đến Trường Xuân cung làm gì?
Tiêu Quý Phi đứng thẳng người, liếc nhìn hoàng đế mới trả lời:
– Hồi bẩm hoàng thượng, thần thiếp có chuyện muốn tấu với hoàng thượng, chỉ có điều không gặp được hoàng thượng, nghe nói hoàng thượng Trường Xuân Cung, cho nên đặc biệt tới kiến giá!
Hoàng đế hừ lạnh một tiếng:
– Đối với hành tung của trẫm ái phi rõ như lòng bàn tay!
Tiêu Quý Phi thần sắc bình tĩnh nói:
– Hoàng thượng trăm công ngàn việc, thần thiếp thời khắc muốn chiếu cố hoàng thượng, nếu không biết hoàng thượng ở nơi nào, như nào có thể chiếu cố hoàng thượng?
Nàng liếc nhìn Thục Phi bên cạnh, thản nhiên nói:
– Thục Phi muội muội, hoàng thượng ở chỗ muội, muội phải tốn nhiều sức chiếu cố long thể, không nên chậm trễ!
Thục Phi thần sắc ôn hòa, cung kính nói:
– Thần thiếp hiểu được!
Tiêu Quý Phi lại chỉ vào Hàn Mạc nói:
– Thục Phi muội muội, đây là đệ đệ của muội đúng không? Thật không ra thể thống gì, không những mạo phạm bản cung, còn… còn thân mật khăng khít với người trong cung cấm, bảm cung thật muốn hỏi muội, đệ đệ này của muội và cung nữ kia có quan hệ gì?
Giờ phút này Thục Phi rốt cục nhìn thấy Linh Yến Nhi ở lan can hành langm cũng bất chấp người khác bước nhanh tới, lập tức có hai cung nữ cũng theo tới, nhìn sắc mặt Linh Yến Nhi tái nhợt, Thục Phi vẻ mặt yêu thương, lập tức lệnh cung nữ đơ Linh Yến Nhi đi trước.
Rất nhanh nàng liền trở lại, nói với Tiêu Quý Phi:
– Quý phi nương nương, trước khi Linh Yến Nhi vào cung, là tiểu nha đầu trong phủ, từng chiếu cố Hàn Mạc, cho nên cũng không có quan hệ gì khác… !
Tiêu Quý Phi cười lạnh nói:
– Chẳng lẽ muội không biết, vào cung sẽ không còn là nha đầu nào, đó là tỳ nữ trong cung, như nào có thể ở cùng một chỗ với đàn ông bên ngoài?
Hoàng đế cau mày, thản nhiên nói:
– Ái phi, vừa rồi nàng nói có chuyện tới tấu với trẫm, rốt cuộc là chuyện gì?
Tiêu Quý Phi lập tức nói:
– Hoàng thượng, không nói chuyện đó, Hàn Mạc vốn vô lễ với bản cung, đánh người trong cung, việc này… việc này liền thồi như vậy sao? Vậy thì đặt thần thiếp ở chỗ nào, một nghịch thần như vậy cũng có thể khi nhục thần thiếp sao?
Nói tới đây, đôi mắt Tiêu Quý Phi đỏ lên, lấy khăn thơm từ trong tay áo lau nước mắt.
Nàng nói như vậy, đã có phần vô lễ, nghĩ đến ngày thường đã quen nói chuyện như vậy, cho nên hiện giờ nói rất tự nhiên, bởi vậy có thể thấy được phía sau lưng nàng có thế lực gia tộc, cũng không kính trọng hoàng đế thế nào.
Hoàng đế thần sắc thản nhiên liếc nhìn Hàn Mạc đứng bên cạnh, nói câu “đừng càn quấy”, mới nói:
– Hàn Mạc, Quý phi nương nương thân phận cao quý, sao ngươi có thể mạo phạm? Phạt hai tháng lương bổng của ngươi, còn không nhanh lui ra cho trẫm!
Hàn Mạc cung kính nói:
– Vi thần tạ ơn!
Tuy rằng hai tháng lương bổng không ít, nhưng đối với Hàn Mạc mà nói, chút bổng lộc nho nhỏ của triều đình này, hắn căn bản không để trong mắt.
Chẳng qua hắn biết hoàng đế che chở cho mình, cho nên sau khi tạ ơn, cũng không nói nhiều, liếc Tiêu Quý phi một cái, lập tức lui ra.
Tiêu Quý Phi nhìn bóng lưng Hàn Mạc, bất mãn nói:
– Hoàng thượng, chỉ… chỉ phạt hai tháng lương bổng?
Hoàng đế nhíu mày nói:
– Ái phi còn muốn thế nào nữa? Nhố hắn vào thiên lao hay là chém đâu? Chẳng qua là đánh hai tên nô tài, không cần lớn chuyện như vậy.
– Nhưng… !
Hiển nhiên Tiêu Quý Phi không muốn từ bỏ ý đồ như vậy, còn muốn tranh cãi.
Hoàng đế đã ngắt lời:
– Ái phi không cần nói nữa, hôm nay trẫm vừa mới sắc phong hắn làm Chỉ huy sứ Ngự lâm quân, hiện giờ lại trừng phạt hắn, sau này đám thần tử sẽ không nói Hàn Mạc có tội, chỉ nói trãm không biết nhìn người… Hay là nàng muốn người trong thiên hạ nói trẫm như vậy?
Tiêu Quý Phi nhìn thấy vẻ hung ác nham hiểm trong mắt hoàng đế, không biết vì sao trong lòng dâng lên hàn ý chưa từng có, gần đây nàng luôn luôn cảm thấy, người đàn ông trước mắt này dường như đã thay đổi, mỗi một ngày, dường như uy thế của người đàn ông này lại tăng lên.
Hoàng đế chắp tay sau lưng, xoay người chậm rãi bước về phía trước, thản nhiên nói:
– Không phải ái phi nói có việc tấu sao? Rốt cuộc là có chuyện gì?
Tiêu Quý Phi quay đầu nói với đám thái giám cung nữ phía sau:
– Các ngươi không cần đi theo.
Nàng liếc nhìn Thục Phi nương nương bên cạnh nói:
– Thục Phi muội muội, muội cũng không cần đi theo, bản cung có chuyện muốn tấu với hoàng thượng!
Thục Phi cung kính xưng vâng, hoàng đế quay đầu lại liếc Thục Phi một cái, khẽ nhíu mày, cuối cùng không nói gì thêm.