Nếu để thiên địa nguyên khí bổ sung, dòng xoáy linh lực này lại lần nữa khôi phục. Nhưng lúc này toàn bộ thủy nguyên khí đều tụ về thân thể Lâm Hiên. Theo sự thao túng của hắn nhập vào Cự Kiếm tiếp tục công kích thiên kiếp.
Nếu so pháp lực Lâm Hiên đương nhiên không thể bằng cả gần trăm tu sĩ Nguyên Anh. Có điều hắn đã là tu sĩ Ly Hợp Kỳ. Bước đầu đã tham ngộ được một số thiên địa pháp tắc, có thể điều động thiên địa nguyên khí. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL – www.Truyện FULL
Chỉ một kích mà lốc xoáy bức xé, bị đánh tan chỉ là vấn đề thời gian.
Xa xa trên mặt chúng nữ tràn đầy vẻ kinh hãi hâm mộ cùng bội phục. Xác nàng đã thấy qua thần thông quảng đại của Ly Hợp tu sĩ ở trường đại chiến trăm năm trước, nhưng so với người trước mắt tựa hồ còn kém hơn.
Chẳng thể trách đại sư tỷ từng nói, tuy cảnh giới của Lâm tiền bối chỉ là Nguyên Anh hậu kỳ nhưng lại có thực lực Ly Hợp, lúc này những ít nhiều không tin đều bị đánh tan.
Cũng không biết Lâm tiền bối đã lâm vào tình trường chưa, có song tu đạo lữ hay không? Nhưng điều này không quan trọng. Cường giả như vậy thì làm thiếp cho hắn cũng không tính là ủy khuất.
Thiên Nhai Hải Các tuyện chọn đồ đệ khắc nghiệt, tài sắc vẹn toàn. Gần trăm Nguyên Anh kỳ nữ tử ở đây, có ai không phải xuân lan thu cúc, sắc nước hương trời chứ!
Đáng tiếc hoa rơi hữu ý mà Lâm Hiên lại vô tình, hắn đang muốn thử xem thực lực của mình hiện tới đâu.
Thiên Kiếp căn bản đã bị trảm phá, chỉ còn lại Song đầu Giao Long đang đánh với Bích Huyễn U Hỏa đến bất diệc nhạc hồ.
Chỉ thấy trên bầu trời gió giục mây vần, hắc quang và lục quang truy đuổi triền đấu.
Ban đầu tựa hồ thế lực còn tương đương nhưng theo thời gian, Kiếp Long không được thủy nguyên khí bổ sung, thể tích bắt đầu thu nhỏ dần mà khí thế cũng giảm bớt.
Còn Bích Huyễn U Hỏa thì khác, không ngừng được pháp thuật của chủ nhân cùng hỏa nguyên khí bổ sung.
Thắng bại như thế nào, liếc mắt một cái thấy rất rõ ràng.
Ở phía xa ba nữ tử hậu kỳ nhìn nhau nhẹ nhàng thở ra, trong lòng như trút được khối đá nặng. Lâm Hiên cũng không động thủ, cứ như vậy đứng xem hai quái vật quần đấu.
Nửa canh giờ rất nhanh trôi qua.
Lúc này thể tích Kiếp Long chỉ còn lại có hai trượng, trong mắt sớm không còn vẻ dữ tợn mà lóe ra dị quang. Tròng mắt Lâm Hiên co lại khóe miệng toát ra tiếu ý, linh trí của Kiếp Long dường như còn cao hơn hắn dự đoán.
Chỉ thấy Kiếp Long phun ra vô số phong đao đánh về Khổng Tước, sau đó quẫy đuôi hướng sang bên trái chạy trốn.
“Còn muốn chạy, nào dễ như vậy?” Lâm Hiên cười nhạt nâng tay trái lên, hướng về đối phương lăng không chộp tới.
Bụp một tiếng, một tấm võng cực lớn màu sắc rực rỡ do thiên địa nguyên khí tụ thành, đem toàn bộ một vùng không gian tới cả mẫu bao phủ ở bên trong.
Dị biến nổi lên, Kiếp Long không kịp phản ứng liền bị nhốt lại. Lâm Hiên khẽ gật đầu đánh ra một đạo pháp quyết.
“Thu “
Theo tiếng quát nhẹ của hắn, tấm võng nhất thời co rút lại. Càng thêm đáng sợ chính là trên các mắt lưới mọc ra những lưỡi đao trắng như tuyết.
Đây cũng là bí thuật mà tu sĩ Ly Hợp Kỳ mới có thể nắm giữ, có thể đem thiên địa nguyên khí huyễn hóa ra bảo vật theo tâm ý.
Lúc này trong mắt Kiếp Long tràn đầy vẻ sợ hãi, liều mạng giãy dụa nhưng không tác dụng.
“Hợp!”
Lâm Hiên lại đánh ra một đạo pháp quyết. Trong ánh đao chói chang, Kiếp Long đã bị lăng trì thành vô số mảnh, sau khi thân thể tan đi lộ ra một khối cầu trong suốt mỹ lệ, bên trong có một con Song Đầu Giao Long nhỏ nhắn.
Đây tự nhiên là tinh hoa của Kiếp Long. Không cần Lâm Hiên thao túng thì ánh mắt Khổng Tước đã lộ vẻ mừng như điên ý, hai cánh khẽ vỗ bay qua. Tớp một cái đem quang cầu nuốt vào trong bụng.
Theo sau nó còn đánh ực một cái rồi nhắm hai mắt, thần sắc như đang hưởng thụ thống khoái vô cùng.
Sau đó thấy Lâm Hiên trầm lặng chắp hai tay sau lưng, lơ lửng trên không trên mặt lộ vẻ suy tư. Ba nữ tu đứng đầu vội bay tới, đang muốn nói lời đa tạ thì đột nhiên cả Doanh Châu Đảo chấn động.
Thiên địa linh khí vốn bình lặng trở lại một lần nữa điên cuồng hướng về bên này. Vô số các quang đoàn lớn nhỏ xuất hiện ở trong mắt quần anh.
Đừng nói các trưởng lão khác mà ba nữ tu Nguyên Anh hậu kỳ cũng hoảng sợ thất sắc. Một lần bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng.
Chẳng lẽ… lại có Thiên kiếp?
Có điều thần sắc Lâm Hiên vẫn như thường, đem thần thức thả ra rồi rất nhanh mở mắt.
“Sư thúc, có phải là Thiên kiếp nữa không?” Đôi môi anh đào của Tô Giáng Thuyên hé mở.
“Không phải, chúng ta cần chúc mừng Thiên Nhai Hải Các thì đúng hơn.” Lâm Hiên nở nụ cười bí hiểm.
“Chúc mừng?” Tô Giáng Thuyên ngẩn ngơ một chút nhưng sau đó trên mặt lộ vẻ mừng như điên.
“Không sai, xem ra tiên tử cũng đoán được…”
Đoành!
Lời Lâm Hiên còn chưa dứt thì một tiếng nổ kinh thiên động địa rền vang. Sau đó thiên địa nguyên khí cuồn cuộn truyền vào trong Bách Phượng Sơn.
Thanh âm hai người đối thoại không lớn nhưng các nữ tu Nguyên Anh kỳ đều nghe được rõ ràng. Suy nghĩ một chút, trên mặt chúng nữ lộ vẻ vừa mừng vừa sợ. Ánh mắt chờ mong nhìn về sơn đỉnh.
Thần sắc Lâm Hiên cũng lộ vẻ chú ý. Tỷ tỷ hiện đang ở thời khắc mấu chốt. Phóng tầm mắt Thiên Vân thập nhị châu, Ly Hợp tu sĩ chỉ đếm đầu ngón tay, có cơ hội quan sát một người tiến giai thật là hiếm có.
Lâm Hiên nhắm hai mắt, thân hình bất động giữa không trung giống như lão tăng nhập định, lẳng lặng cảm thụ dòng thiên địa nguyên khí đang chuyển động.
Chúng tu ngẩn ngơ nhưng về sau cũng hiểu được hắn đang làm gì, trên mặt lộ vẻ vô cùng hâm mộ.
Các nàng cũng muốn tham khảo, đáng tiếc cảnh giới không đủ để ngộ ra sự huyền diệu bên trong.
Mà lần này thiên địa nguyên khí tụ lại vô cùng khủng bố, còn vượt cả Thiên kiếp khi nãy. Lâm Hiên mở hai mắt chau mày, trên mặt mơ hồ hiện tia ngạc nhiên cùng lo lắng…
Tỷ tỷ có thuận lợi tiến giai không?
Đáng tiếc đột phá cảnh giới chỉ có thể dựa vào bản thân mình. Thanh âm ầm ầm càng lúc càng lớn. Đột nhiên cả ngọn núi cao ngàn trượng bắt đầu sụp đổ, sau một lát đã biến thành một đống loạn thạch, bất chấp nơi đây có cấm chế phòng vệ uy lực không nhỏ.
Home » Story » bách luyện thành tiên » Chương 452: Thôn phệ Kiếp Long