Ngay sau đó, Lôi Chấn đột nhiên vỗ bàn đứng lên, vẻ mặt giận giữ nói:
– Không được ta phải lập tức quay về Thiên Lôi các!
Hàn Phong nghe vậy, thì không khỏi nhướng mày nói:
– Lôi Chấn, ngươi nên bình tĩnh một chút. Ngươi bây giờ trở về thì có được ích gì cơ chứ?
– Ngươi bảo ta làm thế nào bình tĩnh đây, bây giờ sư môn ta bị diệt, ta há lại có thể ngồi ở chỗ này.
Tâm tình của Lôi Chấn hết sức kích động, khuôn mặt nhất thời đỏ lên vì tức giận.
Nhưng thật ra Liệt Kinh Vân ngồi một bên so với Lôi Chấn thì trầm ổn hơn rất nhiều. Thấy Lôi Chấn có bộ dáng như vậy, thì lạnh giọng nói:
– Đây là lúc nào rồi mà ngươi còn kích động như vậy. Hiện tại tình hình cụ thể như thế nào thì cả ta và ngươi đều không rõ. Nếu như tùy tiện hành động thì chỉ là đơn giản để lại thêm vài thi thể mà thôi.
– Liệt Kinh Vân, hiện tại tao ngộ bất trắc cũng chỉ có mình Thiên Lôi các. Liệt Diễm các của ngươi cũng đồng dạng lọt vào tập kích của địch nhân. Lẽ nào ngươi một điểm cũng không có lo lắng sao?
Lôi Chấn vẫn như cũ không thể nào bình tĩnh được nhìn bộ dạng của Liệt Kinh Vân mà tức giận quát lên.
Mà lúc này Lý Dịch Phi vẫn lạnh lùng không nói gì từ đầu thì đột nhiên hừ nhẹ một tiếng, nhàn nhạt nói:
– Sự tình đã phát sinh, ngươi cho dù có quay về thì cũng không thể làm được gì. Đừng quên nếu như bốn các thực sự bị diệt thì lúc này chúng ta chính là hi vọng của bốn các. Nếu như ngươi đi chịu chết thì Thiên Lôi các chẳng phải là triệt để biến mất khỏi đại lục sao.
Lý Dịch Phi nói câu này khiến cho Lôi Chấn không thể nào phản bác.
Có thể trở thành tinh anh trong hàng đệ tử, bọn họ tự nhiên không phải là người ngu xuẩn. Lý Dịch Phi hiển nhiên là hiểu được đạo lý này hơn Lôi Chấn rất nhiều.
Hôm nay tình huống của bốn các chưa thể xác định rõ. Nếu như bốn các thực sự bị Võ Hoàng điện tiêu diệt thì như vậy lúc này những người có mặt ở đây chính là hy vọng cuối cùng.
Thời gian tới tự nhiên là cần bọn họ hưng chấn bốn các. Nếu như ngay cả bọn họ đều tử thì thực sự bốn các sẽ bị xóa sổ hoàn toàn.
Nhòn thấy mấy người tranh chấp, Hàn Phong cũng muốn làm bầu không khí hòa hoãn đi chút ít:
– Các ngươi cũng không nên quá mức lo lắng, có thể sự tình cũng không có như chúng ta tưởng tượng.
– Ngươi có phải hay không biết được điều gì?
Ngồi bên cạnh Hàn Phong, Đường Vũ Nhu đột nhiên mở miệng. Tuy rằng nàng thân là nữ tử nhưng so với Lôi Chấn thì nàng lãnh tĩnh hơn rất nhiều. Chẳng qua biểu tình trên mặt nàng đã bán đứng nội tâm của nàng. Đối với tao ngộ của sư môn mình, nói không lo lắng chính là gạt người.
Nhưng chẳng qua Đường Vũ Nhu cũng là biết được Lý Dịch Phi lúc trước nói ý tứ như vậy biết bây giờ cần phải bình tĩnh suy tính cách đối phó. Cho nên khi nghe Hàn Phong nói vậy thì nàng mới dò hỏi.
Hàn Phong suy nghĩ, sắp xếp lại một số sự việc rồi mới mở miệng nói:
– Bốn các dù sao cũng có truyền thừa mấy nghìn năm. Trong đó thực lực thực sự như thế nào thì các ngươi hẳn phải rõ hơn ta. nếu như nói bốn các không có bất cứ thực lực ẩn dấu dùng để bảo mệnh thì chỉ sợ cũng không có ai tin.
Hàn Phong nhìn qua một vòng, thấy ánh mắt của mọi người đều nhìn hắn, tiện thể nói thêm:
– Mặc dù là Võ Hoàng điện thực sự khiêu chiến bốn các, đồng thời đánh bại được bốn các nhưng mà ta tin tưởng, bốn các cũng không có đơn giản mà bại như vậy. Tất nhiên là phải có biện pháp, nếu không thì lúc trước các ngươi cũng không có thể chạy trốn như vậy.
– Làm sao ngươi biết được những thứ này?
Lôi Chấn ngồi một bên kinh ngạc nhìn Hàn Phong nói tiếp:
– Ngươi nói như thế thì bản thân ta cũng nhớ tới. Cha ta từng nói qua với ta một ít sự tình của Thiên Lôi các. Ta mơ hồ nhớ kỹ cha ta có nói Thiên Lôi các cất giữ một bí mật nào đó mà không muốn một ai biết. Mà chính nhờ bí mật này mà Thiên Lôi các mới tồn tại được đến ngày hôm nay.
Home » Story » ngạo thị thiên địa » Chương 450: Tình thế không rõ