Bà lão do dự một chút, nói: “Ta là nhận mệnh của đại trưởng lão tới nơi này, về phần nguyên nhân…… Mong Thánh Nữ thứ tội, không có đại trưởng lão cho phép ta không thể nói với bất luận kẻ nào.”
Khương Tự lặng lẽ thở dài.
Không lừa được rồi, đáng tiếc.
Có điều sự tình bí ẩn quan hệ cả một tộc, không biết chưa chắc là chuyện xấu.
Tương lai bà lão trở lại Ô Miêu tộc, nhắc tới việc này với đại trưởng lão chắc chắn sẽ vạch trần thân phận của nàng, nếu hiện tại bị nàng biết được bí mật quan trọng gì đó, nói không chừng sẽ chọc phải đại phiền toái.
“ Cửa hàng này là mười mấy năm trước mở?”
“Mười lăm năm trước.”
Khương Tự hơi hơi giật giật đuôi lông mày.
Mười lăm năm trước nàng một tuổi hơn, mẫu thân chính là mất vào lúc ấy.
“Lâu như vậy à, chưa từng nghe đại trưởng lão nhắc tới.” Khương Tự cảm thán nói.
Khương Tự nhắc tới đại trưởng lão ngữ khí thân quen tự nhiên, bà lão tức khắc đánh mất mọi sự nghi ngờ.
Cứ như vậy, nói chuyện liền nhiều lên.
“Việc này quan hệ trọng đại, chỉ có đại trưởng lão cùng người chấp hành nhiệm vụ biết, Thánh Nữ đương nhiên không nghe đại trưởng lão nhắc qua.”
“Như vậy à.” Khương Tự thấy bà lão không hề hoài nghi, liền hỏi, “Bà có biết vì sao ta tìm đến đây không?”
Bà lão lắc đầu.
Thần sắc Khương Tự đột nhiên lạnh lùng, không vui nói: “Ta ngẫu nhiên phát hiện một người trúng Ấn Tâm cổ!”
Bà lão hung hăng trừng thiếu nữ một cái, bày ra tư thái cung kính: “Xin Thánh Nữ bớt giận, là cháu gái ta không hiểu chuyện, lớn mật làm bậy……”
Thiếu nữ lập tức nói: “Thánh Nữ, xin ngài không nên trách Hoa Qua, đều là tiện nữ sai…… Xin Thánh Nữ trách phạt tiện nữ đi……”
Thiếu nữ nói xong phủ phục trên mặt đất run bần bật.
“Không có lần sau.”
Bà lão quát: “Thánh Nữ đều không so đo, còn không đứng dậy.”
Thiếu nữ cuống quít bò dậy, ngoan ngoãn đứng ở phía sau bà lão.
Bà lão liếc nhìn Khương Tự một cái, thầm nghĩ lần đó thấy Thánh Nữ là khi Thánh Nữ còn niên thiếu, không nghĩ tới mới qua mấy năm đã có vài phần uy nghiêm của đại trưởng lão.
Nghĩ đến đây, bà lộ ra nụ cười vui mừng.
Ô Miêu có người kế tục, thật là trời cao phù hộ.
Kỳ thật giữa đại trưởng lão và nhậm Thánh Nữ, hẳn là còn có một nhậm Thánh Nữ nữa, chỉ là thời kỳ ấy mãi vẫn không có Thánh Nữ trời chọn xuất hiện.
Tuổi Đại trưởng lão càng lúc càng lớn, chung quy có một ngày sẽ nhắm mắt, nếu không có Thánh Nữ tiếp nhận trở thành đại trưởng lão, như vậy mất đi đại trưởng lão phù hộ Ô Miêu tộc sẽ như sói mất đi răng nanh, trở thành mục tiêu bị tộc khác tranh đoạt từng bước xâm chiếm.
Vào lúc ấy, toàn bộ Ô Miêu tộc đều rất khủng hoảng, cho đến khi A Tang xuất hiện mới làm các tộc nhân nhẹ nhàng thở ra.
“Ngoài lần này ra, trước kia các ngươi còn đem Ấn Tâm cổ cho người khác?” Khương Tự trầm khuôn mặt hỏi.
Thiếu nữ vội lắc đầu: “Không có!”
“Trưởng lão thì sao?” Khương Tự nhìn chằm chằm bà lão hỏi.
Nàng chân chính muốn biết đương nhiên là lời trong miệng bà lão.
Bà lão cẩn thận nghĩ nghĩ, lắc đầu: “Không có.”
Khương Tự cứng lại, có loại nghẹn khuất một quyền đánh vào trên bông.
Càng nhiều hơn chính là thất vọng.
Chẳng lẽ nói manh mối này cứ như vậy chặt đứt, nếu muốn biết Ấn Tâm cổ của Vinh Dương trưởng công chúa từ đâu mà đến phải đi hỏi bản nhân bà ta?
Hung thủ hại chết mẫu thân đương nhiên phải thu thập, nhưng muốn từ trong miệng trưởng công chúa hỏi ra những điều này chỉ sợ cũng hơi khó.
Dưới tiền đề tán thành thân phận Thánh Nữ của nàng, trừ phi bà lão nổi lên dị tâm rời bỏ Ô Miêu tộc, bằng không sẽ không nói dối nàng.
Bà lão nói không có, hẳn là không có thật.
Khương Tự có chút không cam lòng, rồi lại không có biện pháp.
“Thánh Nữ?” Thời gian Khương Tự trầm mặc có hơi dài, bà lão kêu một tiếng.
Khương Tự hoàn hồn nhìn về phía bà lão, dư quang trong lúc vô tình liếc đến thiếu nữ bên người bà, trong lòng khẽ động: “Năm đó trưởng lão một mình đến đây ư?”
Bà lão nói: “Hai người.”
“Một người khác cũng là thân phận trưởng lão sao?”
“Là nhị đại trưởng lão.”
Trước đó, trong mấy người tư chất tốt nhất cùng tu tập với đại trưởng lão chờ chọn Thánh Nữ bị đào thải chọn làm một thế hệ trưởng lão, nhị đại trưởng lão chính là cùng nhóm với A Tang trước khi chờ chọn Thánh Nữ chọn ra, chẳng qua đời thứ hai không có Thánh Nữ trời chọn xuất hiện.
“Tại sao lại không thấy một người khác?” Khương Tự áp xuống kích động trong lòng, sắc mặt bình tĩnh hỏi.
Bà lão nói: “Vừa tới đây không lâu, nàng ta đã tiến cung rồi.”