“Nếu môn ngữ văn làm tốt, thì em đã được 500 điểm rồi.”
Tôi khẳng định bài ngữ văn của tôi bị trừ điểm.
“Tại sao em biết môn ngữ văn em không được 100 điểm?”
Diệp Tiêu Tiêu kỳ quái nói.
“Em không biết, nhưng cô vừa nói cho em, nên giờ em đã biết.” Tôi nói.
“Em!”
Diệp Tiêu Tiêu giận đến mặt mũi trắng bệch.
Nàng không hiểu, tại sao tên học sinh này cách nói chuyện lại không hợp với tuổi tác tý nào vậy?
Nói chuyện với hắn không giống giáo viên đang nói với học sinh, mà lại giống như bạn cùng lứa nói chuyện, có khi hắn còn thành thục hơn mình 1 chút.
Diệp Tiêu Tiêu mở cửa phòng làm việc, nói:
“Em vào trước đi!”
Tôi lảo đảo đi vào trong phòng làm việc, thấy bên trong không ai, liền đặt mông ngồi xuống ghế của Diệp Tiêu Tiêu.
“Em ! Lưu Lỗi, sao em lại ngồi ở vị trí của cô?”
Diệp Tiêu Tiêu chỉ vào người của tôi hô lớn.
“Tại sao em không thể ngồi??!?”
Trông tôi giống cười mà lại không phải cười, hỏi.
Diệp Tiêu Tiêu liếc tôi một cái, cũng không lại cùng tôi cãi cọ, đi tới cái ghế trước bàn làm việc, ngồi xuống cạnh tôi.
“Lưu Lỗi, gần đây em gặp chuyện gì phức tạp phải không?”
Một lát sau, Diệp Tiêu Tiêu bình tĩnh hỏi.
Phức tạp? Không thể nào? Chẳng lẽ nàng có thể nhìn ra tôi có chuyện gì phức tạp hay sao?
Nhắc tới phức tạp, tôi đột nhiên nhớ tới cái nem rán bắt được trên đường, chuyện phức tạp của tôi là làm sao ở trên người nàng được.
“Em… Em có thể có phức tạp gì đây.”
Trong lòng tôi có quỷ, cho nên khi nói chuyện cũng không được lưu loát. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL – www.Truyện FULL
“Ai!”
Diệp Tiêu Tiêu thở dài:
“Cô cũng biết em…”
Nàng biết cái gì vậy? Tại sao lại không nói nữa? Gấp đến chết tôi rồi. Tôi lo lắng nhìn Diệp Tiêu Tiêu, tiểu mỹ nữ hóa ra lại thẹn đỏ mặt.
“Lưu Lỗi, ở độ tuổi này của em, đối với người khác phái, ngay cả là giáo viên…cũng có hảo cảm bất bình thường đúng không.”
Qua thật lâu, Diệp Tiêu Tiêu đỏ mặt như lửa thiêu mới thốt ra được 1 câu.
Tôi toát mồ hôi, chẳng lẽ Diệp Tiêu Tiêu lại nhận ra tôi có ý đồ với nàng?
Không đúng, đây chính là dâm ý của tôi, nàng làm sao có thể biết
Tôi ra vẻ trấn định nói:
“Cô Diệp, Cô nói những lời này là có ý gì?”
“Lưu Lỗi, chính em đã viết như vậy, em đã quên rồi ư?”
Diệp Tiêu Tiêu đã vạch trần rồi thì không cần phải giấu diếm nữa, nhưng vẫn đỏ mặt.
Tôi viết? Tôi đã viết thứ gì? Tại sao tôi càng nghe càng mơ hồ.
Diệp Tiêu Tiêu cho là tôi cố ý giả bộ hồ đồ, hừ một tiếng, từ trong ngăn kéo lấy ra một bài thi, lắc đi lắc lại trước mặt tôi nói:
“Đây có phải văn của em viết không.”
Tôi cúi đầu nhìn thoáng qua bài thi trước mặt, lúc này mới nhớ tới đây là cái đoạn anh văn tôi đã viết.
Tôi ngất, tôi chỉ đùa nàng 1 chút, nàng không nghĩ đi đâu đấy chứ?
“Lưu Lỗi, bây giờ em đang ở vào thời kỳ trưởng thành, đối với người khác phái có thể sinh ra hảo cảm, thậm chí còn có cả ý nghĩ tới giáo viên, đây là điều vô cùng bình thường, nhưng cô nói với em, những thứ này…, nhiệm vụ chủ yếu của em bây giờ là…”
Diệp Tiêu Tiêu thao thao bất tuyệt nói cho tôi biết chỗ xấu của việc yêu đương thời học sinh.
“Ngừng!”
Tôi nói:
“Em nghĩ Cô Diệp hiểu lầm, chính cô đã nói chúng ta là bạn tốt mà!”
“Là bạn tốt thì đúng rồi! Nhưng em viết những thứ này là có ý gì? Cái gì mà anh yêu em, em cũng yêu anh?”
Diệp Tiêu Tiêu chỉ vào bài thi phía dưới, quát lên.
“Em xin cô! Cô Diệp, cô chẳng nhẽ không biết sự khác nhau giữa like và love sao?”
Bình thường nàng sẽ không thể phạm sai lầm này, trừ phi…, nghĩ tới đây tôi lắc đầu, một Diệp Tiêu Tiêu 6 tuổi chẳng nhẽ lại có lực sát thương hơn Diệp Tiêu Tiêu 20 tuổi hay sao?
“Cô đương nhiên là hiểu, nhưng ý của em chính là ý này!”
Diệp Tiêu Tiêu không nói đạo lý.
“Em…,em ngất! Em thừa nhận, em thích cô, em vừa mới nhập học đã nhìn lén bộ ngực lớn của cô, em còn muốn cùng cô XXOO, như thế nào? Như thế này cô đã hài lòng chưa? Không có việc gì thì em đi trước đây.”
Tôi hổn hển nói, cũng không đợi nàng trả lời, đứng dậy ra khỏi phòng làm việc.
Diệp Tiêu Tiêu nhìn cảnh cửa phòng mở rộng, trong lòng không khỏi đập mạnh 1 cái.
Rất lâu sau nàng mới bình tĩnh lại, hung hăng đá vào cái bàn làm việc, nghiến răng nghiến lợi nói:
“Lưu Lỗi, cô không tin không trị được em! Em chờ đó cho cô!”
Tên học sinh này lại dám nói ra những lời tục tĩu như vậy với mình.
Làm cho mặt của Diệp Tiêu Tiêu đỏ như có lửa.
Home » Story » trọng sinh truy mỹ ký » Chương 45: Em chờ đó cho cô