Triệu Phi, Tư Không Vô Úy, còn có Yến Bắc Hồng dẫn Hồng Tụ, Hồng Phất ở hậu điện cùng nhau đi ra.
Tư Không Vô Úy ở đó chắp tay lắc đầu nói:
– Lão đệ, ngươi thật đúng là không thương hương tiếc ngọc chút nào, nhiều nữ tử đẹp như vậy, ngươi cũng có thể nhẫn tâm hạ sát thủ!
Triệu Phi nghiêng đầu nói với Tư Không Vô Úy:
– Ngươi đứng cách ta xa một chút, đừng đứng bên cạnh ta!
Có ý gì??? Tư Không Vô Úy ngạc nhiên, kết quả phát hiện Yến Bắc Hồng cùng Hồng Tụ, Hồng Phất bên cạnh cũng chủ động đứng cách xa y một chút, nhất là ánh mắt Hồng Tụ, Hồng Phất nhìn y có vẻ hết sức kỳ quái, thậm chí là kiêng kỵ.
Rất nhanh y đã hiểu xảy ra chuyện gì, trợn mắt nói:
– Nữ nhân kia là các ngươi bảo ta chớ có bỏ qua, hiện tại lại ghét bỏ lão tử, đây là đạo lý gì!
– Diêm Tu, dẫn hai người Chu Hoàn tới!
Miêu Nghị đứng trước bảo tọa đột nhiên lên tiếng ngắt lời.
Diêm Tu lĩnh mệnh rời đi, chỉ chốc lát sau đã xách Chu Hoàn cùng Mao Nhất Phàm ném vào trong điện.
Hai người bị trói thật chặt rơi xuống đất, thấy tình huống thê thảm trong điện lập tức giật mình kinh hãi nhìn Miêu Nghị, có thể nói là trợn to hai mắt, tràn đầy vẻ hoảng sợ ú ớ kêu lên không ngừng. Lúc này bọn họ mới thật sự hối hận về những chuyện mình đã làm, nhưng cũng đã quá muộn màng.
Miêu Nghị tỏ vẻ bình thản nói:
– Hãy giết chết hai tên tiểu tặc phạm thượng làm loạn này!
Diêm Tu giơ tay chém xuống, lưỡi búa to quét qua lập tức có hai dòng máu phun ra như suối trong đại điện, hai chiếc thủ cấp lăn lông lốc bị lão thu vào bên trong nhẫn trữ vật.
Miêu Nghị đi xuống ghế, sải bước đi ra ngoài điện.
Đám người Yến Bắc Hồng theo đuôi hắn đi tới viện phía sau núi cô lập đệ tử Kiếm Ly cung. Vừa xông vào bên trong viện, Miêu Nghị liền bảo Điền Thanh Phong canh giữ triệu tập toàn bộ đệ tử Kiếm Ly cung đến giữa đình viện.
Sau khi kiềm lại nhân số không thiếu một ai, Huyền Âm Bảo Kính xuất hiện trên tay Miêu Nghị, phun ra một trận khí âm sát nhắm vào cả bọn.
Cả bọn còn chưa hiểu đã xảy ra chuyện gì, toàn thân đã phủ sương trắng đông cứng tại chỗ.
Vừa thu Huyền Âm Bảo Kính lại, Miêu Nghị trầm giọng nói:
– Một đám nghịch tặc phạm thượng làm loạn, giết!
Diêm Tu lập tức cầm một đôi búa to lao ra, nhanh như gió lốc chém bay mấy chục cái đầu người.
Đám đệ tử Lam Ngọc môn bọn Điền Thanh Phong cả kinh thất sắc, Miêu Nghị thu Huyền Âm Bảo Kính xoay người đi, lại dẫn người chạy thẳng tới viện cô lập đệ tử Ngự Thú môn.
Rất nhanh, đệ tử Lam Ngọc môn trông chừng một tòa viện khác cũng sợ ngây người…
Trước sau không tới nửa canh giờ, đệ tử Kiếm Ly cung, đệ tử Ngọc Nữ tông, đệ tử Ngự Thú môn Trấn Hải sơn không còn một người sống nào, ước chừng hơn chín mươi người bị tàn sát sạch sẽ.
– Chuyện không tới nửa canh giờ, cần gì phí công phu những ngày qua.
Nhìn thi thể đầy đất trong sân, Tư Không Vô Úy chậc chậc lắc đầu.
Miêu Nghị nhàn nhạt đáp:
– Phía trên không có ai nói chuyện giúp ta.
Một câu này đã nói ra hết nỗi bất đắc dĩ của mình, cũng phải nói Miêu Nghị lăn lộn trong giới tu hành đã mấy chục năm, nhưng trên thực tế mấy chục năm qua ở giới tu hành vẫn không đáng kể gì. Căn cơ hắn còn thấp, chưa giao thiệp nhiều, thậm chí là chưa tiếp xúc giao tình với cấp trên. Nếu thật sự xảy ra chuyện, phía trên sẽ không ai ra mặt nói chuyện giúp hắn, mà đối phương lại có một đống người có thể đứng ra nói giúp. Nếu không lấy được đầy đủ chứng cớ, hắn sẽ không kham nổi trách nhiệm, chỉ có thể cẩn thận một chút.
Bọn Triệu Phi yên lặng gật đầu, thân ở trong quy tắc dĩ nhiên có thể hiểu được chỗ khó xử của Miêu Nghị.
Núi xanh như vẽ, tự nhiên tạo hóa.
Bên trong đình viện thi thể ngổn ngang đầy đất, bên ngoài đình viện, đám đệ tử Lam Ngọc môn Điền Thanh Phong tập trung lại với nhau, tất cả lộ vẻ hoảng sợ nhìn Miêu Nghị, chỉ sợ người kế tiếp chịu độc thủ chính là bọn họ, đối mặt pháp bảo trên tay Miêu Nghị bọn họ không có chút sức chống trả nào.
Ánh mắt Miêu Nghị thu hồi từ phương xa nơi dãy núi chập chùng kéo dài trở về, xoay người nhìn về phía mọi người, trầm giọng nói:
– Bọn ngươi cũng có khi giết người, bản tọa không oán các ngươi đi tìm tiền đồ khác, đây là chuyện thường tình của người ta. Đáng ghét ở chỗ là sau khi đầu người khác rồi trở nên ác độc, thay đổi biện pháp lấy lòng ba đại phái tìm cách hại chũ cũ, còn đáng ghét hơn cả người của ba đại phái.
—————