Lập tức không dám chậm trễ, quanh thân vô số thanh sắc phong nguyên tố rất nhanh tụ lại trước mặt.
– Phong chi ràng buộc!
Đây là quy luật sau khi Hàn Phong tiến nhập Thiên giai mà lĩnh ngộ ra. Vũ kỹ này hắn sáng chế ra cũng chỉ có thể vận dụng Thiên giai quy luật mà sử dụng, đồng thời cũng chỉ có hắn mới có thể có được vũ kỹ này.
Thiên giai vũ kỹ và vũ kỹ bình thường hoàn toàn không giống nhau ở chỗ Thiên giai vũ kỹ mượn thiên địa nguyên tố để hoàn thành hiệu quả đặc thù của vũ kỹ. Trong thiên hạ cũng chỉ có mình Hàn Phong là hiểu được.
Xung quanh gió thổi bao quanh thân thể Hàn Phong, hắn chỉ đơn giản vung tay lên là một cơn gió sắc bén trong nháy mắt trong vòng năm trước liền đem hắn và hắc sắc đấu khí hoàn toàn bao phủ trong đó.
Hắc sắc đấu khí huyễn hoá thành quỷ ảnh bị Hàn Phong dùng ‘Phong chi ràng buộc’ vây khốn khiến cho nó phát ra một tiếng thét chói tai, khiến người nghe thấy phải run sợ.
Võ Hoàng tự nhiên không có khoanh tay chịu chết như vậy. Thấy hắc sắc đấu khí của mình bị Hàn Phong khống chế thì không giận không cười, khoé miệng chỉ lộ ra ý vị vô cùng thâm ý, tiện đã thân thể bay thẳng tới quỷ ảnh.
Hàn Phong thấy vậy thì nhất thời có chút kinh ngạc, hiển nhiên hắn đối với việc này không rõ tại sao Võ Hoàng lại tự chui đầu vào lưới.
Nhưng Hàn Phong tự nhiên không cho rằng Võ Hoàng là người ngu. Gió xoáy xung quanh thân thể Hàn Phong nhanh chóng tụ lại, dưới sự điều khiển của hắn nhất thời hoá thành những mũi tên thanh sắc.
– Thiểm quang như điện!
Từng mũi tên nồng nặc phong nguyên tố như mưa trút xuống Võ Hoàng. Mà Võ Hoàng thấy thế cũng không có cảm thấy kinh ngạc tiện tay nhấc một cái, một đạo hắc sắc chi thuẫn trong nháy mắt xuất hiện trước mặt.
Hắc sắc chi thuẫn này nhất thời có hình dạng cổ quái. Quả thực hắc sắc chi thuẫn này giống với một đầu quái vật hơn.
Mà đầu quái vật này dường như cũng có linh tính, khi những mũi tên thanh sắc bay đến thì sinh ra hồng quang chói mắt. Đại lượng vũ tiễn như hồng thuỷ nện lên hắc sắc chi thuẫn nhưng cũng không thể nào đi thêm nửa bước.
Mũi tên rơi trên hắc sắc chi thuẫn cũng sinh ra một trận âm hưởng kim chúc. Chẳng qua không ngừng bạo tạc.
Từng đạo kình khí hỗn loạn thanh sắc và hắc sắc hoà quyện vào nhau phát tán ra xung quanh. Mà lôi đài ở bên dưới cũng vì trận kình khí bạo tạc này mà triệt để biến thành đất phẳng.
Cũng may hai người biết thiên hạ ít có Thiên giai thất phẩm cường giả mà đấu khí của Thiên giai cường giả thì không gì so sánh được. Mặc dù hai người đọ sắc dị thường hung hiểm nhưng không có dư thừa năng lượng phát tán ra bên ngoài.
Đây cũng không phải nói là Võ Hoàng vì những người xung quanh mà làm như thế. Hắn cùng Hàn Phong cũng chỉ không muốn lãng phí bất kỳ một chút đấu khí nào.
Phải biết rằng, võ giả chiến đấu chính là so bì về năng lượng đấu khí. Mà Hàn Phong và Võ Hoàng đã đạt tới trình độ như vậy cũng không có chạy thoát khỏi nguyên tắc đó.
Cho nên dưới tình huống thực lực tương đương, hai bên sẽ không ngu ngốc đến nỗi có hành động như vậy.
Mà lúc này thì ‘Thiểm quang nhu điện’ của Hàn Phong đã bị Võ Hoàng đỡ được. Ngay sau đó thân ảnh của Võ Hoàng cũng là quỷ dị đối mặt với Hàn Phong.
Không một chút do dự, thân thể Võ Hoàng nhất thời tiến nhập vào bên trong quỷ ảnh.
Bóng người và quỷ ảnh trong nháy mắt hợp lại với nhau, từ từ quỷ ảnh cũng sinh ra một tiếng thét chói tai. Kế đó sắc mặt Hàn Phong vô cùng căng thẳng.
Vốn định vây khốn quỷ ảnh trong ‘Phong chi ràng buộc’ thì sau một hồi chiến đầu kế hoạch của Hàn Phong đã sụp đỏ. Rất nhanh chóng phong nguyên tố bị sụp đổ, tiêu tán trong không khí.
Mà lúc này thân thể Võ Hoàng cũng thi triển hắc sắc đấu khí ra hoá thành thực chất giống như một tấm áo bao lấy thân thể Võ Hoàng.
Hàn Phong tất nhiên không dám khinh thường, cước bộ khẽ chuyển, phối hợp với ‘ Dời hình hoán ảnh’. Trong nháy mắt đã xuất hiện ở phía sau Võ Hoàng.
Chỉ thấy vô số gió xoáy mà dùng mắt thường không thể nào phán đoán được tốc độ bay đang tụ tập lại trên một quyền của Hàn Phong.
Trong nháy mắt, liền ngưng tụ thành một cơn lốc cuồng bạo.
– Bôn Lôi!
Đây là vũ kỹ là Hàn Phong thích sử dụng nhất. Nhưng lúc này một chiêu ‘Bôn Lôi’ này không có còn giống như trước kia nữa. Bởi vì nó còn tồn tại nguyên tố gia trì.
Vốn tử sắc lôi điện bộc phát ra từ Bôn Lôi lúc này đã bao trùm toàn bộ cơn lốc. Tử sắc lôi điện và thanh sắc cụ phong giao thác với nhau, trong nháy mắt hình thành một cỗ năng lượng mãnh liệt khiến cho kẻ khác cũng phải hít thở không thông.
Tốc độ của Bôn Lôi được phong nguyên tố gia trì thêm vào khiến cho cánh tay của Hàn Phong bây giờ biến mất trong nháy mắt.
Hoặc giả nói, cũng không phải tiêu thất mà chẳng qua tốc độ của nó quá nhanh khiến cho mọi người quan khán sinh ra ảo giác. Bất quá sau một khắc thì quyền đầu của Hàn Phong vốn tiêu thất chợt xuất hiện trước người của Võ Hoàng. Tử sắc cùng thanh sắc hỗn loạn thành một đoàn tụ tập trên quyền đầu không chút lưu tình nào hướng tới Võ Hoàng.
Hàn Phong vận sức chờ phát động một kích, hắn muốn đem Võ Hoàng đánh gục chỉ sau một chiêu này. Chẳng qua hắn cũng tựa hồ biết điều đó là không thể.
Quả nhiên là Võ Hoàng phản ứng còn nhanh hơn cả Hàn Phong dự liệu. Từ lúc Hàn Phong xuất hiện ở đằng sau lưng hắn nhưng cũng ngay lúc đó Võ Hoàng đã phát hiện được.
Toàn thân được hắc sắc áo giáp bao phủ lấy. Võ Hoàng thấy Hàn Phong xuất thủ thì cũng không có do dự, lập tức tung theo một quyền muốn cứng đối cứng với Hàn Phong.
Hắc sắc đấu khí quấn quanh tay của Võ Hoàng. Mà Hàn Phong cũng đã phát hiện ra tại hắc sắc đấu khí xung quanh quyền đầu của Võ Hoàng giống như bị vỡ ra, đồng thời mang theo từng trận âm hưởng.
Đấu khí của Võ Hoàng thật sự quỷ dị không gì sánh được. Xem tình hình hắc sắc đấu khí này thì đúng là đang thôn phệ không khí ở xung quanh.
Suy nghĩ đến đây, Hàn Phong cũng không có lùi bước, cánh tay bỗng nhiên lần thứ hai tăng vọt, vốn lưu quang lóng lánh ở quyền đầu được chia ra làm hai, hai chia ra làm bốn. Trong nháy mắt quyền ảnh biến hoá cả bầu trời hướng về hắc sắc đấu khí của Võ Hoàng điện oanh kích.
Xanh tím hai màu quyền ảnh vủa Hàn Phong và Võ Hoàng trong nháy mắt chạm vào nhau. Ba động năng lượng không giống nhau, tại trung trung tâm khi hai quyền đầu tiếp xúc thì cũng là lúc đấu khí bắt đầu kịch liệt tranh đấu.
Hai cỗ năng lượng đồng dạng vô cùng bá đạo đã tiếp xúc nhau, liền tương hỗ xé rách ra. Trong chớp mắt công phu không khí ở xung quanh đã bị cuốn vào hình thành một khoảng chân không.
Mà hai cỗ năng lượng này bị chân không ảnh hưởng cho nên cũng lập tức an tĩnh trở lại.
Trong nháy mắt dưới chân hai người đồng thời sinh ra một đạo bạo hưởng. Tiếp theo mọi người liền thấy dưới chân Hàn Phong và Võ Hoàng xuất hiện một cái hố sâu, đồng thời thân hình cả hai đều bị hãm xuống phía dưới.
Tất cả những chuyện này bất quá chỉ diễn ra trong chốc lát. Thân hình hai người cũng bị hai cỗ năng lượng cuồng bạo va chạm vào nhau mà chịu ảnh hưởng. Ngay sau đó cả hai đều thối lui về phía sau.
Qua một khoảng thời gian giao tranh thì có thể thấy được hai người quả nhiên là cân sức cân tài, nhưng mà chẳng qua xa xa trong lòng Hàn Phong lại khiếp sợ không thôi.
Tuy rằng một quyền vừa rồi hai người nhìn qua là ngang tài ngang sức nhưng thực tế trong lòng Hàn Phong hiểu rõ, bản thân mình đã rơi xuống hạ phong.
Lúc này một thân đấu khí của hắn cũng đã bị một lần giao tranh vừa rồi gây ảnh hưởng, mơ hồ trở nên mất trật tự.
Mà nhìn Võ Hoàng trước mặt vẫn ngạo nghễ như trước, sắc mặt biểu tình không có chút gì biến hoá. Thấy vậy thì tâm trạng của Hàn Phong không khỏi trùng xuống. Thực lực giữa hắn và Võ Hoàng quả nhiên là còn có một chút chênh lệch.
Nhưng thật ra thì Võ Hoàng đợi cho năng lượng xung quanh tứ tán đi thì thản nhiên cười nói:
– Thực lực của ngươi rất khá! Thực không nghĩ ra ngươi chỉ dùng hai mươi năm thời gian là có thể đạt được cảnh giới như vạy. Nếu như ngươi có thể gia nhập Võ Hoàng điện thì ta có thể cho ngươi vô thượng quyền lực. Đương nhiên ta cũng có thể đồng dạng trợ giúp ngươi đề thăng cảnh giới.
Hàn Phong thực không nghĩ tới Võ Hoàng lại nói như vậy. Đây thực sự chính là ra mặt chiêu dụ hắn mà.
Nghe Võ Hoàng nói vậy thì mi đầu Hàn Phong không khỏi nhíu lại, lạnh giọng nói:
– Ta và ngươi không có bất cứ lý do nào có thể hợp tác nói chi đến việc phụ thuộc vào ngươi!
– A!
Nghe thấy Hàn Phong cự tuyệt mình như vậy thì Võ Hoàng cũng không có cảm thấy ngoài ý muốn, trái lại nhàn nhạt nói:
– Xem ra ngươi không chỉ tu luyện công pháp giống với lão thất phu Triệu Vô Cực mà ngay cả ngữ khí cũng giống như hắn. Lão thất phu này ngàn năm trước cũng cự tuyệt ta như vậy. Thực khiến cho người khác cảm thấy chán ghét đến cực điểm!
Võ Hoàng dùng ngữ khí băng lãnh khiến cho Hàn Phong có chút kinh ngạc.
Không nghĩ tới Võ Hoàng năm đó cũng ta từng chiêu dụ Triệu Vô Cực, nhưng kết quả thì khỏi phải nghĩ chính là mạnh mẽ cự tuyệt.
Home » Story » ngạo thị thiên địa » Chương 447: Cường thế va chạm