Giang Ninh ngẩng đầu, thấy Lâm Vũ Chân đang nhìn anh, ánh mắt có vẻ hơi khác với lúc thường, không biết cô đang nghĩ gì nữa.
Anh bưng đ ĩa hoa quả lên, bên trên đựng nho đã được lột sẵn.
“Chồng, anh đối với em tốt thật!”
Lâm Vũ Chân vội đi qua, hai mắt tỏa sáng, Giang Ninh không chỉ biết ăn một mình, còn cắt cho cô nhiều như: vậy.
“Ngọt không?”
“Ngọt”
“Em không tin”
“Vậy em thử đi?”
RDIE “Anh bảo em thử nho cơ mài”
Đưa ra thị trường!
Ngày hôm sau, sản phẩm mới của tập đoàn Lâm thị đúng giờ lên kệ.
Những cửa hàng phân phối đã sớm chuẩn bị, không chỉ chuẩn bị đủ nguồn hàng, mà còn tuyển không ít nhân công tạm thời, chỉ sợ hiện trường bùng nổ.
Nhưng cho dù như vậy, sản phẩm mới vừa đưa lên, người xếp hàng bên ngoài vẫn khiến cho bộ phận tiêu thụ khiếp sợ.
“Người đông nghìn nghịt thế này! Đáng sợ quá?”
“Những cửa hàng khác cũng như vậy, chẳng phải chỉ là sản phẩm dưỡng da thôi sao!”
“Bởi vì họ nghe nói sản phẩm có thể không đủ, hôm nay không mua được, lần sau muốn mua phải đợi một thời gian, ai cũng không muốn!”
Lại càng không cần phải nói, người đại diện là Diệp Khinh Vũ, hơn nữa, giá cả cũng ở phân khúc tầm trung, là giá mà người bình thường cũng mua được, mua vài hộp để sẵn ở nhà cũng chẳng có vấn đề gì cả.
Trong đám người thậm chí còn nhìn thấy vài người rõ ràng là mấy người muốn làm ăn bất chính.
Ngay cả sản phẩm dưỡng da cũng có thể đem đi xào bán lại được sao?
“Mọi người đừng vội, xếp hàng mua theo trình tự, hàng hôm nay chuẩn bị rất nhiều…”
Nhân viên bán hàng ngẩng đầu nhìn hàng người đang xếp bên ngoài, chỉ đành nuốt lại lời định nói.
Chưa chắc đã đủ.
“Nhường đường, nhường đường nào!”
Có mấy người chen ngang, từ giữa hàng chen lên phía trước, nhất thời có người khó chịu.
“Sao các người lại chen ngang?”
“Không được à? Mày nói thêm một câu nữa xem nào!”
Người đàn ông dẫn đầu sắc mặt sầm xuống, gương mặt còn có mấy vết sẹo, nhìn thôi đã khiến người ta sợ hãi, nhất thời không có ai dám lên tiếng nữa.
“Cho tôi mười phần, thêm hoá đơn, nếu không tôi sao.
mà biết được đây là hàng thật, nhỡ đâu là hàng giả thì sao?”
“Anh yên tâm, đây đều là hàng chính quy được phân phối bởi tập đoàn Lâm thị, bên trên có đóng dấu chống hàng giả của Lâm thị, là hàng thật trăm phần trăm”
“Ừm, vậy thì được, tôi muốn mua hàng thật của tập đoàn Lâm thị, nhanh lên chút, lấy hàng, viết hoá đơn”
Không chỉ có Kiến Châu, cả khu vực Đông Nam đồng thời đưa sản phẩm lên, lượng tiêu thụ một ngày vượt xa dự liệu của Lâm Vũ Chân.
Bộ phận bán hàng vừa bán vừa liên hệ bổ sung thêm hàng, chỉ sợ bỏ lỡ cơn sốt này.
Quảng cáo của Diệp Khinh Vũ phát sóng không ngừng khắp mọi nẻo đường, cùng với đó lời truyền tai nhau của những người mua hàng càng khiến cho sản phẩm mới này duy trì được sức hút.
Mấy cửa hàng thậm chí đã bán hết sạch, muốn bổ sung thêm thì bên Lâm Vũ Chân cũng không lấy đâu ra.
Bên công trường đã sản xuất hết công lực rồi, nhưng sản lượng vẫn đuổi không kịp, dẫu sao thì hàng cũng quá hot.
Sản phẩm này xứng đáng là hiện tượng của năm nay.
Đọc báo thấy tin tức sự bùng nổ của sản phẩm mới của Lâm thị, Tôn Lăng không tỏ vẻ gì, giống như tê liệt hết mọi cảm xúc, chỉ là mát nhìn trừng trừng vào đó.
Bỗng nhiên, gã ta bật cười ác độc, càng cười càng điên cuồng, cười trên nỗi đau của người khác.
“Lâm Vũ Chân, Giang Ninh, chắc giờ bọn mày vui lắm?”
“Bọn mày chác đang nghĩ rằng mình đứng vững gót chân ở vùng Đông Nam này nhỉ?”
Tôn Lăng cười lạnh: “Nếu không cho chúng mày bay cao hơn nữa thì chúng mày sẽ không biết ngã xuống sẽ đau thế nào đâu?”
Lúc này, là lúc sản phẩm mới của tập đoàn Lâm thị đang hot nhất, một khi có tờ báo nào đó chỉ ra những mặt tiêu cực thì đương nhiên là sẽ lan truyền kháp mọi ngóc ngách.
Tôn Lăng ấn s “Có thể ra tay rồi!
n thoại, giọng điệu lạnh lùng âm u: Cúp điện thoại, gã ta cười phá lên y hệt một tên điên.
Ngày hôm sau.
Bên ngoài một cửa hàng.
“Rầm”
Một bên là đám người đang xếp hàng, một bên là cổng vòm đặt ngay ngoài cửa, bỗng bị đâm thủng.
Một tiếng gào thét khiến cho mấy cô gái ở đó sợ đến hét lên.
“A… hàng của cửa hàng này có vấn đề! Có vấn đề đó!”